i:
câu 1. Thể thơ của bài thơ "Bài hát ngày trở về" là thơ tự do. Dấu hiệu nhận biết thể thơ này dựa vào việc phân tích số lượng chữ cái trong mỗi dòng thơ, cách ngắt nhịp và vần điệu. Bài thơ sử dụng nhiều dòng thơ có độ dài khác nhau, tạo nên sự linh hoạt và tự do trong cách diễn đạt ý tưởng. Cách ngắt nhịp cũng rất đa dạng, giúp tăng thêm tính biểu cảm cho từng câu thơ. Vần điệu được sử dụng chủ yếu là vần chân, vần lưng, góp phần tạo nên âm hưởng du dương, nhẹ nhàng cho bài thơ.
câu 2. Trong bài thơ "Bài hát ngày trở về", màu cải hoa vàng được tác giả sử dụng để gợi nhớ về quê hương, nơi gắn bó với tuổi thơ của mỗi người. Màu vàng rực rỡ của cải hoa tượng trưng cho sự ấm áp, tươi vui, mang đến cảm giác yên bình, thanh thản. Nó như một biểu tượng của cuộc sống giản dị, mộc mạc nhưng đầy ý nghĩa. Hình ảnh này khiến chúng ta nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ, những khoảnh khắc hạnh phúc bên gia đình, bạn bè ở quê hương.
câu 3. Trong hai khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Bài hát ngày trở về", tác giả Bình Nguyên Trang đã sử dụng biện pháp tu từ điệp cấu trúc một cách hiệu quả để tạo nên nhịp điệu đều đặn, du dương, đồng thời nhấn mạnh sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại, thể hiện tâm trạng bồi hồi, da diết khi trở về quê hương.
* Khổ thơ thứ nhất: Điệp cấu trúc "hãy ngồi hát" được lặp lại ở câu thơ cuối cùng, tạo nên một kết thúc mở, gợi ra hình ảnh nhân vật trữ tình đang say sưa hát lên những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Câu thơ "dù tháng tám đường trơn mưa bấm ngón ta dù lớn vẫn là ta một thuở" với điệp ngữ "dù" được lặp lại hai lần, khẳng định sự bất biến của ký ức, dù thời gian có trôi qua bao lâu.
* Khổ thơ thứ hai: Điệp cấu trúc "không còn gì cho ta lúc trở về" được lặp lại ở câu thơ đầu tiên, tạo nên một cảm giác hụt hẫng, tiếc nuối khi trở về quê hương nhưng mọi thứ đã thay đổi. Câu thơ "dù nơi đó cỏ đã quên người cũ ngày thơ ấu đã trở thành cổ tích dù nơi đó người thân không còn nữa trên mái bếp con mèo hoang đứng hát lá thay mùa lá đã thu rồi" với điệp ngữ "dù" được lặp lại ba lần, nhấn mạnh sự mất mát, sự phai nhạt của những giá trị xưa cũ.
Việc sử dụng điệp cấu trúc giúp cho bài thơ thêm phần giàu nhạc tính, dễ nhớ, dễ thuộc. Đồng thời, nó cũng góp phần làm nổi bật chủ đề chính của bài thơ: sự hoài niệm, tiếc nuối về quá khứ, về những kỷ niệm đẹp đẽ đã qua.
câu 4. <>
Phân tích ý nghĩa của hai dòng thơ:
"Gió đời người nghiêng ngả lời ru
Ta đã lớn bởi mẹ già tóc trắng."
Hai dòng thơ này thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sự hy sinh thầm lặng của người mẹ dành cho con cái. "Gió đời người nghiêng ngả lời ru" gợi lên hình ảnh cuộc sống đầy biến động, thăng trầm, nhưng tiếng ru của mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc, là bến bờ an toàn cho con. Tiếng ru ấy như một lời nhắc nhở, động viên con phải mạnh mẽ, kiên cường trước mọi thử thách.
"Ta đã lớn bởi mẹ già tóc trắng" khẳng định vai trò to lớn của người mẹ trong việc nuôi dưỡng, giáo dục con cái trưởng thành. Mẹ chính là người đã trao cho con những giá trị tốt đẹp nhất, giúp con có được nền tảng vững chắc để bước vào đời. Hình ảnh "mẹ già tóc trắng" gợi lên sự hi sinh, vất vả của người mẹ, đồng thời cũng là minh chứng cho tình yêu thương bao la, vô bờ bến của mẹ dành cho con.
Tóm lại, hai dòng thơ này đã khắc họa một cách chân thực và cảm động tình mẫu tử cao quý, đồng thời cũng gửi gắm thông điệp về trách nhiệm của mỗi người con đối với cha mẹ.
câu 5. Bài thơ "Bài hát ngày trở về" của Bình Nguyên Trang mang đến cho tôi những suy nghĩ sâu sắc về cách ứng xử của mình đối với nguồn cội. Nhân vật trữ tình trong bài thơ thể hiện sự trân trọng và biết ơn đối với quê hương, gia đình và những kỷ niệm tuổi thơ. Anh ấy nhận thức được giá trị của việc giữ gìn và tôn vinh nguồn gốc của mình, bất kể thời gian trôi qua hay hoàn cảnh khó khăn. Từ đó, tôi rút ra bài học quan trọng về tầm quan trọng của việc duy trì mối liên kết mạnh mẽ với nguồn cội.
Nguồn cội là nơi chúng ta bắt đầu cuộc sống, nơi chứa đựng những ký ức đẹp đẽ và những bài học quý báu. Nó đại diện cho nền tảng vững chắc giúp chúng ta phát triển và trưởng thành. Dù có bao nhiêu thăng trầm và biến đổi trong cuộc sống, việc giữ gìn và tôn trọng nguồn cội sẽ giúp chúng ta luôn giữ được sự ổn định và cân bằng trong tâm hồn.
Một cách để ứng xử tốt với nguồn cội là dành thời gian để quay lại thăm viếng và chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ cùng gia đình và bạn bè. Việc này không chỉ tạo ra niềm vui và hạnh phúc mà còn củng cố mối quan hệ xã hội và tăng cường sự gắn kết giữa mọi người. Ngoài ra, việc tham gia vào các hoạt động cộng đồng và đóng góp vào sự phát triển của địa phương cũng là một cách hiệu quả để thể hiện lòng biết ơn và trách nhiệm đối với nguồn cội.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất là phải luôn giữ cho trái tim mình mở rộng và sẵn sàng đón nhận những giá trị truyền thống và nét đẹp của nguồn cội. Chúng ta cần nhìn nhận và đánh giá cao những phẩm chất đặc biệt mà mỗi vùng đất và con người đều sở hữu. Bằng cách này, chúng ta có thể xây dựng một tương lai tươi sáng hơn, dựa trên sự đoàn kết và sự phát triển bền vững.