Câu chuyện "Lẵng quả thông" kể về Đa-ni, một cô bé nhận được món quà đặc biệt từ ông Nin-xơ. Đó là một chiếc hộp nhạc xinh xắn, bên trong đựng một cây thông Nô-en tí hon. Cây thông ấy được làm từ những hạt cà phê, được trang trí bằng những bông hoa li ti màu trắng. Khi nghe tiếng nhạc du dương, những bông hoa ấy sẽ rung rinh, lay động, tạo nên một khung cảnh vô cùng lung linh, huyền ảo.
Đa-ni rất thích món quà này. Cô bé cảm thấy nó thật đẹp, thật đáng yêu. Nhưng cô bé còn thích hơn cả vẻ đẹp bề ngoài của nó. Cô bé thích nhất là âm thanh du dương của chiếc hộp nhạc, nó như đưa cô bé vào một thế giới cổ tích diệu kỳ.
Từ câu chuyện trên, chúng ta có thể rút ra được một bài học quý giá về cách cho và nhận quà. Cho và nhận quà không đơn thuần chỉ là việc trao đổi vật chất, mà còn là biểu hiện của tình cảm, tấm lòng chân thành.
Quà tặng có thể là vật chất, nhưng nó cũng có thể là những lời nói, cử chỉ, hành động... Dù là gì đi chăng nữa, thì món quà ấy cũng phải xuất phát từ tấm lòng chân thành của người tặng. Người tặng phải đặt hết tâm tư, tình cảm của mình vào món quà ấy. Còn người nhận, họ cần phải biết trân trọng, nâng niu món quà ấy, bởi đó là tình cảm, là tấm lòng của người tặng dành cho họ.
Có hai loại quà tặng: quà vật chất và quà tinh thần. Quà vật chất dễ mua, nhưng khó giữ. Nó có thể nhanh chóng phai tàn theo năm tháng. Còn quà tinh thần thì ngược lại, nó đòi hỏi thời gian, công sức, tâm huyết của người tặng. Tuy nhiên, nó lại có thể lưu giữ mãi mãi trong tâm trí của người nhận.
Một món quà tinh thần ý nghĩa có thể là một bức thư, một lời động viên, một cái ôm ấm áp... Tất cả những thứ ấy đều có thể trở thành kỷ niệm đẹp đẽ, in sâu trong tâm trí của người nhận.
Hãy nhớ rằng, món quà tinh thần mới thực sự có ý nghĩa và tồn tại mãi mãi. Vì vậy, hãy trân trọng những món quà tinh thần mà mình đã nhận được nhé!