Ngô Gia Bảo Trong đoạn thơ “Ôi Tổ quốc ta, ta yêu như máu thịt, Như mẹ cha ta, như vợ như chồng…”, nhân vật trữ tình thể hiện một tình yêu nước sâu sắc, mãnh liệt và toàn diện. Cảm xúc ấy không chỉ dừng lại ở lòng tự hào dân tộc mà còn lan tỏa đến sự gắn bó ruột thịt, thiêng liêng như tình thân gia đình.
Tình yêu Tổ quốc được so sánh với “máu thịt” cho thấy sự gắn bó máu mủ, không thể tách rời, như một phần không thể thiếu của cơ thể. Tổ quốc không chỉ là một khái niệm trừu tượng mà đã trở thành một phần máu thịt, ăn sâu vào tâm khảm, là nguồn sống và là nền tảng của sự tồn tại.
Tình yêu ấy còn được ví với “mẹ cha”, những người sinh thành, dưỡng dục ta. Tổ quốc cũng vậy, là nơi ta sinh ra, lớn lên, được che chở và bảo vệ. Tình yêu với Tổ quốc mang màu sắc của sự kính trọng, biết ơn và trách nhiệm, như đạo làm con phải hiếu kính với cha mẹ.
Đặc biệt, tình yêu Tổ quốc còn được so sánh với “vợ như chồng”, thể hiện sự gắn bó keo sơn, thủy chung, son sắt. Tổ quốc không chỉ là nơi ta sinh sống mà còn là nơi ta chia sẻ mọi vui buồn, sướng khổ, là nơi ta xây dựng hạnh phúc và tương lai. Tình yêu này mang tính chất đồng điệu, sẻ chia và trách nhiệm
Nhìn chung, đoạn thơ đã thể hiện một tình yêu Tổ quốc đa dạng, phong phú, vừa thiêng liêng, vừa gần gũi, vừa máu thịt, vừa thủy chung. Tình yêu ấy không chỉ là cảm xúc nhất thời mà là tình cảm thường trực, sâu lắng, chi phối mọi hành động và suy nghĩ của nhân vật trữ tình. Đó là tình yêu của một người con dành cho quê hương, đất nước, là tình yêu của một công dân dành cho cộng đồng, xã hội.