Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
22/04/2025
22/04/2025
22/04/2025
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn mang đến cho người đọc một bức tranh giàu cảm xúc về tình quê hương sâu nặng, được thể hiện qua hình ảnh những món ăn bình dị và những kỷ niệm của tuổi thơ. Đoạn thơ không chỉ gợi lên nỗi nhớ về hương vị cơm cháy - món ăn giản dị nhưng thấm đượm tình cảm của người mẹ và quê hương, mà còn là tiếng lòng của người con đi xa luôn mang trong mình tình yêu và sự gắn bó với quê nghèo.
Mở đầu đoạn thơ, tác giả gợi lên hình ảnh "Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước", một món ăn dân dã nhưng chứa đựng biết bao ký ức thân thương. Hương vị của cơm cháy không chỉ là một phần của bữa ăn mà còn là biểu tượng của sự đùm bọc và hy sinh thầm lặng của gia đình. Những câu thơ "Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc / Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa" thể hiện sự xa cách về địa lý nhưng không thể làm phai nhòa nỗi nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu và tình cảm gia đình.
"Cơm cháy quê nghèo...có nắng, có mưa / Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng" – câu thơ gợi lên khung cảnh đồng quê giản dị nhưng thấm đẫm tình người. Nắng mưa, ruộng đồng và những câu hát ru của mẹ như hòa quyện vào hương vị cơm cháy, tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống nơi quê nhà. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm một thông điệp về sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ, những người đã làm lụng vất vả để nuôi nấng con cái.
"Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hôi cha" thể hiện sự nhọc nhằn và gian khổ của cha trong việc lao động để mang lại cơm ăn áo mặc cho gia đình. Hình ảnh "Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt" gợi lên mùa gặt vàng bội thu, nhưng cùng với đó là sự vất vả và mồ hôi của những người nông dân. Những hương vị đơn sơ ấy thấm vào tâm hồn người con và trở thành một phần của tình yêu quê hương: "Con yêu nước mình... từ những câu ca...".
Tình yêu quê hương trong đoạn thơ không phải là điều gì cao xa, mà bắt nguồn từ những điều bình dị nhất: từ bữa cơm gia đình, mùi thơm của rơm, ánh trăng mùa hè, và những lời ru của mẹ. Tác giả Vũ Tuấn đã khéo léo lồng ghép những chi tiết rất gần gũi với đời sống hằng ngày để khắc sâu vào lòng người đọc về tình yêu quê hương chân thật và sâu sắc. Chính sự giản dị này đã tạo nên sức mạnh của đoạn thơ, khiến mỗi người đọc đều có thể tìm thấy hình ảnh của chính mình trong đó.
Tóm lại, qua đoạn thơ, tác giả đã vẽ nên một bức tranh quê hương vừa giản dị, mộc mạc nhưng lại đầy tình yêu thương và sự hy sinh. "Mùi cơm cháy" không chỉ là một món ăn mà còn là biểu tượng của ký ức tuổi thơ, của tình cảm gia đình và sự gắn bó sâu nặng với quê hương. Đoạn thơ giúp người đọc nhận ra rằng, dù có đi xa đến đâu, tình yêu với quê hương vẫn luôn in đậm trong lòng mỗi người, như hương vị mặn mòi của cơm cháy quê nhà.
22/04/2025
“Không ai có thể lớn khôn nếu chưa từng ăn những bữa cơm đậm mùi ký ức.”
Hình ảnh cơm cháy trong đoạn thơ trên không đơn thuần là món ăn, mà là biểu tượng cho tình yêu thương, cho sự tảo tần và vất vả của người cha nơi đồng ruộng quê nghèo. “Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hôi cha” – câu thơ mở ra một thế giới bình dị, nơi từng hạt cơm mang theo giọt mồ hôi mặn của cha giữa những trưa hè rát mặt. Cơm cháy không chỉ có vị “thơm rơm”, “muối mặn gừng cay” mà còn thấm đẫm tình người, tình quê. Đó là thứ cơm gắn với “ánh trăng vàng”, với “chị mục bến sông”, gợi nhắc một miền ký ức đầy cảm động. Từ một hình ảnh nhỏ bé, người viết đã khéo léo tái hiện cả không gian sống, lao động và văn hóa của làng quê Việt Nam – nơi yêu thương được nuôi dưỡng qua từng bữa ăn nghèo. Cơm cháy – là hồn quê, là nỗi nhớ, là biểu tượng giản dị mà thiêng liêng của gia đình và tuổi thơ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời