Mở bài:
Bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng là một trong những tác phẩm tiêu biểu của thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Bài thơ không chỉ tái hiện khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, hoang sơ mà còn khắc họa rõ nét hình ảnh người lính Tây Tiến với tinh thần yêu nước nồng nàn, ý chí kiên cường, bất khuất. Trong đó, hai đoạn thơ được trích dẫn từ bài thơ "Tây Tiến" và bài thơ "Một cuộc hành quân" của Khương Hữu Dụng đã thể hiện sâu sắc cảm xúc của nhân vật trữ tình.
Thân bài:
* Đoạn thơ thứ nhất:
> "Mùa xuân mong đợi mười năm
> Một tiếng chim kêu sáng cả rừng
> Đã về cờ xanh phấp phới lên đường
> Chân bước đi trên con đường mòn".
Trong đoạn thơ này, tác giả Quang Dũng đã miêu tả khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, hoang sơ của vùng núi Tây Bắc. Mùa xuân đến mang theo tiếng chim kêu rộn ràng, báo hiệu một mùa xuân mới đầy hy vọng. Hình ảnh "cờ xanh phấp phới lên đường" gợi lên khí thế hào hùng, sôi nổi của đoàn quân Tây Tiến. Đặc biệt, hình ảnh "chân bước đi trên con đường mòn" thể hiện sự kiên cường, bất khuất của người lính trong cuộc hành trình gian nan, thử thách. Qua đó, ta thấy được niềm vui sướng, tự hào của nhân vật trữ tình khi được trở về quê hương, góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
* Đoạn thơ thứ hai:
> "Những mùa xuân thắng lợi
> Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
> Vết ngựa sắt ầm vang suối
> Ánh trăng soi sáng khắp nơi".
Đoạn thơ này tiếp tục khắc họa vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ của thiên nhiên Tây Bắc. Hình ảnh "những mùa xuân thắng lợi" thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ "rừng xanh hoa chuối đỏ tươi" để tạo nên bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tràn đầy sức sống. Hình ảnh "vết ngựa sắt ầm vang suối" gợi lên âm thanh hùng tráng, mạnh mẽ của đoàn quân Tây Tiến. Đặc biệt, hình ảnh "ánh trăng soi sáng khắp nơi" như một lời khẳng định về niềm hy vọng vào hòa bình, độc lập. Qua đó, ta thấy được sự lạc quan, yêu đời của nhân vật trữ tình giữa gian khổ, hiểm nguy.
Kết bài:
Hai đoạn thơ trên đều thể hiện cảm xúc của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ của thiên nhiên Tây Bắc. Tuy nhiên, mỗi đoạn thơ lại có cách thể hiện riêng biệt. Đoạn thơ thứ nhất tập trung vào niềm vui sướng, tự hào khi được trở về quê hương, góp sức mình vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Còn đoạn thơ thứ hai lại nhấn mạnh vào niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc, sự lạc quan, yêu đời giữa gian khổ, hiểm nguy. Hai đoạn thơ đều sử dụng hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ, hoang sơ để làm nền tảng cho cảm xúc của nhân vật trữ tình. Điều này giúp cho bài thơ thêm phần sinh động, hấp dẫn và giàu tính nghệ thuật.