i:
câu 1. Dấu hiệu để xác định điểm nhìn trần thuật trong văn bản là:
- Điểm nhìn bên ngoài: Người kể chuyện sử dụng ngôn ngữ khách quan, miêu tả sự việc diễn ra theo trình tự thời gian, không trực tiếp bộc lộ suy nghĩ hay cảm xúc cá nhân. Ví dụ: "Bố tôi vụt thẳng cánh bằng một cây gây không biết lấy ở đâu ra." Câu này miêu tả hành động của bố nhân vật "tôi", không có bất kỳ nhận xét nào về hành động đó.
- Điểm nhìn bên trong: Người kể chuyển sang vai nhân vật, trực tiếp bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật. Ví dụ: "Tôi biết rằng thế là tôi hết đường! Còn phúc lộc thọ nỗi gì!" Câu này thể hiện tâm trạng tuyệt vọng của nhân vật "tôi".
Phản ánh:
Việc phân tích điểm nhìn trần thuật giúp chúng ta hiểu rõ hơn cách tác giả xây dựng câu chuyện, truyền tải thông điệp và tạo nên ấn tượng sâu sắc cho người đọc. Bằng cách kết hợp giữa điểm nhìn bên ngoài và bên trong, tác giả Nguyễn Huy Thiệp đã tạo nên một bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và những vấn đề xã hội phức tạp.
câu 2. Đoạn trích miêu tả Hà Nội buổi đêm qua các hình ảnh và chi tiết sau:
- Đường phố trải nhựa vắng lặng, gợi liên tưởng đến những mặt sông với hai bên bờ là những dãy nhà cao thấp đang thiêm thiếp ngủ, phảng phất mùi hoa mộc lan ngát hương.
- Bóng tối làm mất đi những đường nét kiến trúc khả ố của các ngôi nhà ban ngày, khiến cảnh vật trở nên dễ chịu hơn.
- Ánh sáng của những bóng đèn điện vàng khè hắt xuống mặt hè phố loang lỗ, tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo.
- Tiếng còi tàu đêm gấp gáp và hồi hộp, cùng với ánh sáng của chúng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng, mang đến cảm giác bồn chồn.
- Tháp Rùa trầm mặc đứng lẻ loi, bóng tối của những lùm cây tỏa xuống mặt hồ đen thẩm, tạo nên một khung cảnh yên tĩnh, u buồn.
Phân tích:
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, kết hợp giữa tả thực và ẩn dụ, nhằm khắc họa một bức tranh Hà Nội buổi đêm đầy ấn tượng. Cảnh vật được miêu tả một cách tinh tế, gợi lên cảm giác thơ mộng, lãng mạn nhưng cũng ẩn chứa chút u buồn, cô đơn.
Hà Nội buổi đêm hiện lên qua những chi tiết nhỏ nhặt, bình dị nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc. Đó là những khoảnh khắc hiếm hoi mà nhân vật Khuê được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thủ đô, đồng thời cũng là lúc anh suy ngẫm về cuộc sống, về tình yêu và về chính bản thân mình.
câu 3. Câu văn sử dụng biện pháp tu từ so sánh ngang bằng giữa "những đường phố trải nhựa vắng lặng" với "những mặt sông". Biện pháp này giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu văn, khiến cảnh vật trở nên sinh động hơn. Hình ảnh "đường phố trải nhựa vắng lặng" vốn mang tính chất tĩnh lặng, đơn điệu, nhưng nhờ phép so sánh với "mặt sông", nó trở nên thơ mộng, lãng mạn hơn. Đồng thời, việc so sánh này còn góp phần miêu tả khung cảnh Hà Nội lúc nửa đêm một cách tinh tế, đầy ấn tượng.
câu 4. Tình cảm của nhân vật Khuê dành cho Hà Nội là sự ngưỡng mộ và trân trọng sâu sắc. Anh ta miêu tả Hà Nội như một nơi đầy bí ẩn, quyến rũ và huyền bí. Khuê nhìn nhận Hà Nội không chỉ là một địa danh mà còn là một phần tâm hồn anh ta. Anh ta say mê trước vẻ đẹp cổ kính, lịch sử lâu đời và sự kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại của thủ đô này. Tình cảm của Khuê đối với Hà Nội phản ánh sự gắn bó mạnh mẽ với quê hương và niềm tự hào về di sản văn hóa đặc biệt của Việt Nam.
Phản ánh:
Trong quá trình phân tích, chúng ta cần chú ý đến cách tiếp cận vấn đề dựa trên việc xác định chủ đề chính và các yếu tố liên quan. Việc áp dụng kỹ thuật phân tích ngữ cảnh giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bối cảnh xã hội, văn hóa và lịch sử mà tác phẩm đề cập đến. Đồng thời, việc đưa ra ví dụ cụ thể giúp minh họa rõ ràng hơn cho lập luận và tăng tính thuyết phục cho bài phân tích.