Lưu Quang Vũ là nhà soạn kịch tài hoa, người được mệnh danh là "cây bút vàng" của sân khấu Việt Nam những năm 80 của thế kỉ XX. Bên cạnh những vở kịch nổi tiếng được đông đảo khán giả biết đến, Lưu Quang Vũ cũng đã viết một số bài thơ. Trong đó, Áo trắng là bài thơ hay, để lại nhiều xúc cảm cho người đọc.
Bài thơ thể hiện nỗi nhớ thương, hoài niệm của tác giả về những tình cảm đẹp đẽ của tuổi học trò. Kỉ niệm ấy được gợi lên từ hình ảnh những cô gái trong tà áo trắng tinh khôi. Đây là hình ảnh quen thuộc, gần gũi, mang dấu ấn đặc trưng của lứa tuổi học sinh. Trên nền phông cảnh thiên nhiên mát mẻ, trong lành của trời xanh, nắng nhẹ bay, tà áo trắng dường như càng thêm trong sáng, tinh khôi. Cô gái ấy, khiến cho cảnh vật, đất trời cũng trở nên lung linh, tỏa ngát mùi hương.
Đọc những dòng thơ của Lưu Quang Vũ, ta như được sống lại những kí ức của một thời cắp sách tới trường. Ở đó luôn có hình bóng những cô cậu học trò mới lớn, đầy bỡ ngỡ, rụt rè nhưng cũng rất hồn nhiên, vui tươi. Họ là những thanh xuân nhiệt huyết, cháy bỏng nhất của mỗi người, là những kỉ niệm dù qua bao thăng trầm vẫn luôn gìn giữ và nhớ về.
Trong hai khổ thơ đầu, nhà thơ Lưu Quang Vũ đã miêu tả thật sống động hình ảnh những cô gái trong tà áo trắng. Đó là những cô gái vừa mới lớn, xinh xắn, đáng yêu. Họ là những cô gái bên cạnh lớp học, vườn cây, cánh đồng quê thơm mùi sữa. Những cô gái ấy khiến cho cả đất trời, cỏ cây cũng trở nên đẹp đẽ hơn, lung linh hơn.
Tà áo dài truyền thống của phụ nữ Việt Nam từ lâu đã trở thành thứ trang phục đẹp đẽ, có ý nghĩa vô cùng thiêng liêng. Nhìn thấy tà áo dài là người ta nghĩ ngay đến Việt Nam, nghĩ đến những người con gái Việt Nam dịu dàng, đằm thắm, nết na. Và trong bài thơ này, tà áo trắng càng làm tôn lên vẻ đẹp thanh xuân, tươi trẻ của những cô gái đang độ xuân sắc.
Những cô gái trong bài thơ Áo trắng của Lưu Quang Vũ hiện lên đều đang ở lứa tuổi học sinh. Họ mặc trên mình chiếc áo trắng tinh khôi, ngồi học bài hoặc dạo chơi quanh sân trường. Chỉ bằng vài nét vẽ đơn giản, nhưng thật tinh tế, nhà thơ đã khắc họa nên bức tranh tuyệt đẹp về những cô gái đang ở giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời. Giai đoạn mà họ sở hữu tất cả những gì đẹp nhất, mê say nhất của tuổi trẻ, của thanh xuân.
Bên cạnh hình ảnh những cô gái trong tà áo trắng, bài thơ còn là những dòng cảm xúc, những hồi ức đẹp đẽ của tác giả về mối tình đầu của mình. Đó là những rung động đầu đời trong sáng, ngây thơ nhưng rất mãnh liệt và sâu đậm. Dù sau này, khi tác giả đã đi qua nhiều giông bão của cuộc đời, nhưng chưa từng gặp được một ai có thể khiến tác giả rung động mạnh mẽ như người ấy. Người con gái ấy đã đem đến cho tác giả những cảm xúc rất chân thật, gần gũi, nhưng cũng rất da diết, buồn bã.
Người con gái trong bài thơ Áo trắng của Lưu Quang Vũ là người đã khơi gợi lên trong tác giả niềm khát khao, hi vọng về một tình yêu đôi lứa tốt đẹp. Tác giả mong muốn có thể cùng người con gái ấy đi đến cuối con đường, cùng nhau xây dựng hạnh phúc, tổ ấm nhỏ của riêng mình. Tuy nhiên, tình yêu của họ cũng gặp phải nhiều trắc trở, khó khăn. Có lẽ vì vậy mà tác giả luôn nhớ về người con gái ấy, nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ của tình yêu đầu đời.
Dù đã không còn đi chung một lối mòn, nhưng tác giả vẫn luôn trân trọng và ghi nhớ những kỉ niệm đẹp đẽ của tình yêu ấy. Nó sẽ mãi là những kí ức tươi đẹp nhất trong cuộc đời tác giả. Dù đã trải qua bao nhiêu năm tháng, trải qua bao nhiêu giông bão của cuộc đời, nhưng tác giả vẫn không thể quên được.
Bài thơ Áo trắng của Lưu Quang Vũ là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã gợi lên trong người đọc những kỉ niệm đẹp đẽ, những rung động đầu đời của một thời học sinh ngây ngô, vụng dại. Đồng thời, bài thơ cũng thể hiện được tình yêu mãnh liệt, sâu đậm của tác giả đối với người con gái mình yêu.