ii:
Dấu hiệu xác định người kể chuyện:
Văn bản sử dụng ngôi thứ ba để kể chuyện. Người kể chuyện ẩn danh, không trực tiếp tham gia vào câu chuyện, mà chỉ là người quan sát và tường thuật lại diễn biến sự việc. Điều này giúp cho câu chuyện trở nên khách quan hơn, đồng thời tạo cảm giác bí ẩn, hấp dẫn cho người đọc.
Theo lời của chị Thắm, những người đánh cá không cứu nhân vật tôi vì họ đã quá mệt mỏi sau một ngày lao động vất vả. Họ cần nghỉ ngơi, hồi phục sức khỏe trước khi tiếp tục công việc. Hơn nữa, họ cũng không có kỹ năng cứu hộ chuyên nghiệp, nên khó lòng giúp đỡ được nhân vật tôi một cách hiệu quả.
Hình ảnh "con trâu đen" trong văn bản mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Nó đại diện cho sức mạnh, kiên cường, bất khuất của con người Việt Nam. Con trâu đen là biểu tượng của nông dân Việt Nam, những người lao động cần cù, chịu thương chịu khó, luôn gắn bó với đất đai, ruộng vườn. Hình ảnh con trâu đen cũng gợi nhớ đến truyền thống đấu tranh chống giặc ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Trong quá khứ, cha ông ta đã từng chiến đấu dũng cảm, bảo vệ quê hương, đất nước khỏi sự xâm lược của kẻ thù.
Giá trị hiện thực: Văn bản phản ánh chân thực cuộc sống của người dân miền Tây sông nước, nơi mà thiên nhiên khắc nghiệt, cuộc sống mưu sinh đầy gian khổ. Đồng thời, văn bản cũng thể hiện tình yêu quê hương, đất nước tha thiết của tác giả.
Bài học ý nghĩa nhất: Bài học ý nghĩa nhất đối với em là tinh thần lạc quan, vượt khó. Dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn, thử thách, chúng ta vẫn phải giữ vững niềm tin, nỗ lực vươn lên, không bỏ cuộc.
Phân tích đoạn trích:
Đoạn trích là lời tâm sự của một du học sinh Nhật Bản về văn hóa Việt Nam. Tác giả khẳng định vẻ đẹp của văn hóa Việt Nam, đồng thời bày tỏ sự tiếc nuối khi văn hóa ấy chưa được thể hiện rõ nét trong cuộc sống hàng ngày.
Tác giả tự hào về lịch sử lâu đời của Việt Nam, với nền văn minh lúa nước, nền văn hóa phong phú, đa dạng. Tuy nhiên, tác giả cũng cho rằng, văn hóa Việt Nam chưa được phát huy đúng mức, chưa được thể hiện trọn vẹn trong cách hành xử, ứng xử của con người.
Tác giả đưa ra ví dụ về việc người Việt Nam thường xuyên xả rác bừa bãi, thiếu ý thức bảo vệ môi trường. Đây là một hành vi phản văn hóa, gây ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh đất nước.
Tác giả cũng nêu lên vấn đề về thái độ ứng xử của người Việt Nam, đặc biệt là giới trẻ. Nhiều người trẻ hiện nay có lối sống ích kỷ, vô trách nhiệm, thờ ơ với cộng đồng. Điều này khiến cho văn hóa Việt Nam bị mai một, mất đi những giá trị tốt đẹp vốn có.
Tóm lại, đoạn trích là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc gìn giữ và phát huy văn hóa dân tộc. Mỗi người cần có ý thức tôn trọng, bảo vệ văn hóa Việt Nam, góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp, văn minh.