i:
câu 1. Vấn đề nghị luận của đoạn trích là vai trò của việc tự học trong việc phát triển bản thân và xã hội. Đoạn trích nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tự học đối với cá nhân và cộng đồng, khuyến khích mọi người chủ động tìm kiếm kiến thức và kỹ năng để nâng cao năng lực bản thân.
câu 2. Theo tác giả, việc thực học sẽ được thực hiện bằng cách:
* Chỉ có học thực mới có năng lực thực: Học sinh cần tiếp thu kiến thức một cách chân thực, sâu sắc, không chỉ dừng lại ở mức độ học vẹt, học đối phó.
* Chỉ có năng lực thực mới có thể làm thực: Học sinh cần vận dụng kiến thức vào thực tế, giải quyết vấn đề cụ thể, rèn luyện kỹ năng thực tiễn.
* Chỉ có làm thực mới có thể tạo ra giá trị thực: Học sinh cần tạo ra những sản phẩm, dịch vụ có giá trị thực sự, góp phần phát triển bản thân và xã hội.
* Chỉ có tạo ra giá trị thực mới có thể sống thực, mới có thể có cuộc đời tự do: Học sinh cần xây dựng cuộc sống ý nghĩa, tự do, độc lập, dựa trên nền tảng kiến thức và kỹ năng đã học.
Tóm lại, tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học thực, làm thực và tạo ra giá trị thực để đạt được mục tiêu cuối cùng là sống tự do, hạnh phúc.
câu 3. Việc trích dẫn các câu nói của nhà giáo dục Maria Montessori và sử gia Edward Gibbon trong đoạn trích có tác dụng nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc tự học, tự rèn luyện bản thân. Câu nói của Maria Montessori đề cập đến quyền tự quyết định và tự chủ trong quá trình học tập, còn câu nói của Edward Gibbon khẳng định tầm quan trọng của việc tự tạo dựng kiến thức và kinh nghiệm cá nhân. Cả hai câu nói này đều góp phần củng cố luận điểm chính của đoạn trích, rằng việc học thực sự hiệu quả phụ thuộc vào khả năng tự học và tự phát triển của mỗi cá nhân.
câu 4. Quan điểm "Năng lực tự đào luyện mình chính là đích đến quan trọng nhất của sự học" nhấn mạnh tầm quan trọng của khả năng tự phát triển bản thân trong quá trình học tập. Theo tôi, đây là một quan niệm sâu sắc và phù hợp với thời đại ngày nay.
Trước tiên, năng lực tự đào luyện mình đảm bảo rằng kiến thức thu thập được không chỉ dừng lại ở mức độ tiếp thu thụ động mà còn được áp dụng vào thực tế. Người học không chỉ đơn thuần ghi nhớ thông tin mà còn biết vận dụng kiến thức vào giải quyết vấn đề cụ thể. Điều này giúp họ trở nên linh hoạt và sáng tạo hơn trong công việc và cuộc sống.
Thứ hai, năng lực tự đào luyện mình khuyến khích tinh thần tự giác và trách nhiệm cá nhân. Khi người học chịu trách nhiệm hoàn toàn về quá trình học tập của mình, họ sẽ luôn nỗ lực tìm kiếm thêm kiến thức, rèn luyện kỹ năng và nâng cao bản thân. Họ không phụ thuộc vào bất kỳ ai khác để đạt được mục tiêu của mình.
Cuối cùng, năng lực tự đào luyện mình mang lại cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc. Khi người học thấy rõ sự tiến bộ của bản thân, họ sẽ cảm thấy tự hào và hài lòng với những gì đã đạt được. Điều này góp phần thúc đẩy niềm đam mê học hỏi và khát vọng vươn lên trong cuộc sống.
Tóm lại, năng lực tự đào luyện mình là đích đến quan trọng nhất của sự học vì nó đảm bảo tính ứng dụng, khuyến khích tinh thần tự giác và trách nhiệm cá nhân, đồng thời mang lại cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc cho người học. Đây là những yếu tố cốt lõi giúp con người phát triển bền vững và đóng góp tích cực cho xã hội.