câu 1. Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ được sử dụng trong văn bản là hình ảnh. Hình ảnh đóng vai trò quan trọng trong việc minh họa cho nội dung bài viết, giúp người đọc dễ dàng hình dung và nắm bắt thông tin một cách trực quan.
Phân tích:
* Hình ảnh đầu tiên mô tả cảnh tượng hỗn loạn, xô xát do mâu thuẫn vùng miền gây ra. Nó tạo ấn tượng mạnh mẽ về hậu quả tiêu cực của việc phân biệt vùng miền.
* Các hình ảnh sau đó miêu tả những nét đặc trưng của từng vùng miền như phong tục, ẩm thực, lễ hội,... nhằm khẳng định giá trị văn hóa đa dạng của Việt Nam.
* Hình ảnh cuối cùng là biểu đồ thống kê về mức độ phổ biến của các trào lưu phân biệt vùng miền trên mạng xã hội, cung cấp dữ liệu cụ thể để củng cố lập luận của tác giả.
Tóm lại, việc sử dụng hình ảnh trong văn bản giúp tăng tính trực quan, thu hút sự chú ý của người đọc và nâng cao hiệu quả truyền đạt thông điệp của tác giả.
câu 2. Văn bản sử dụng phương pháp liệt kê để trình bày dữ liệu về tác hại của trào lưu "Parky" và "Vệ quốc quân". Phương pháp này giúp cho người đọc dễ dàng nắm bắt được nội dung chính của đoạn văn, đồng thời tăng tính thuyết phục cho lập luận của tác giả.
câu 3. Đoạn trích sử dụng biện pháp tu từ liệt kê trong câu "Mỗi cá nhân cần học cách chịu trách nhiệm với từng bình luận, nút like, share của mình, góp phần tạo ra một môi trường mạng văn minh, lành mạnh, nơi mọi người chia sẻ, lan tỏa những thông điệp tốt đẹp."
* Tác giả đã liệt kê một chuỗi các hành động cụ thể như "bình luận", "like", "share" nhằm nhấn mạnh vai trò quan trọng của mỗi cá nhân trong việc xây dựng một môi trường mạng văn minh, lành mạnh.
* Việc liệt kê những hành động này giúp người đọc dễ dàng hình dung được những gì cần làm để tạo ra một môi trường mạng tích cực.
* Cách liệt kê theo trình tự logic, từ việc cá nhân cần chịu trách nhiệm cho đến việc góp phần tạo ra môi trường mạng văn minh, lành mạnh, tạo nên một mạch suy nghĩ rõ ràng, dễ hiểu.
* Phép liệt kê còn góp phần tăng tính thuyết phục cho lập luận của đoạn trích, khẳng định tầm quan trọng của việc mỗi cá nhân cần có trách nhiệm với hành động của mình trên mạng xã hội.
câu 4. Văn bản "Trào lưu Parky và nguy cơ chia rẽ cộng đồng" đã đưa ra một vấn đề nóng bỏng và đáng lo ngại trong xã hội hiện đại - trào lưu Parky và nguy cơ chia rẽ cộng đồng. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ sắc sảo, logic và đầy tính thuyết phục để trình bày quan điểm của mình.
Tác giả cho rằng trào lưu Parky không chỉ đơn thuần là một trò đùa vui nhộn mà nó mang theo nguy cơ chia rẽ cộng đồng. Việc sử dụng ngôn ngữ như "phân biệt vùng miền", "chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam" nhấn mạnh tác hại nghiêm trọng của trào lưu này. Tác giả cũng đặt ra câu hỏi liệu trào lưu này có liên quan đến âm mưu chia rẽ cộng đồng của thế lực thù địch hay không, điều này làm tăng thêm sự cảnh giác và suy ngẫm cho độc giả.
Ngoài ra, tác giả còn cung cấp thông tin chi tiết về hậu quả pháp lý của việc tham gia vào trào lưu này, bao gồm mức phạt tiền và khả năng bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Điều này giúp độc giả hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của việc ngăn chặn trào lưu này và khuyến khích họ tham gia vào các hoạt động tích cực nhằm xây dựng một cộng đồng đoàn kết và phát triển bền vững.
Nhìn chung, văn bản này đã thể hiện một quan điểm rõ ràng và sâu sắc về trào lưu Parky và nguy cơ chia rẽ cộng đồng. Nó kêu gọi mọi người cùng nhau chống lại trào lưu này và bảo vệ giá trị cốt lõi của đất nước.
câu 5. Đề 02:
* Phân tích vấn đề: Văn bản nêu lên hiện tượng "trào lưu" phân biệt vùng miền trên mạng xã hội, đặc biệt là việc sử dụng ngôn ngữ mang tính chất miệt thị, chê bai. Hiện tượng này không chỉ gây tổn hại cho cá nhân mà còn ảnh hưởng đến cả cộng đồng.
* Nguyên nhân: Nguyên nhân chính dẫn đến hiện tượng này là do sự thiếu hiểu biết, thiếu tôn trọng lẫn nhau giữa các vùng miền. Sự chênh lệch về điều kiện kinh tế, văn hóa, xã hội khiến cho một số người dễ dàng đánh giá thấp, coi thường những vùng miền khác. Bên cạnh đó, sự phát triển của công nghệ thông tin, mạng xã hội cũng góp phần làm tăng cường sự giao thoa, tiếp xúc giữa các vùng miền, tạo cơ hội cho những mâu thuẫn, xung đột nảy sinh.
* Hậu quả: Hậu quả của việc phân biệt vùng miền rất nghiêm trọng. Nó gây ra sự chia rẽ, mất đoàn kết trong xã hội, ảnh hưởng đến tinh thần hòa hợp, tương trợ giữa các tầng lớp, các khu vực. Ngoài ra, nó còn tạo ra môi trường độc hại, gây tổn thương cho những người bị phân biệt, làm giảm sự tự tin, lòng tự hào về bản thân và quê hương.
* Giải pháp: Để giải quyết vấn đề này, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Mỗi cá nhân cần nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của sự đa dạng, tôn trọng sự khác biệt. Các cơ quan chức năng cần có biện pháp tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức cho người dân về tác hại của việc phân biệt vùng miền. Đồng thời, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các địa phương, các ngành, các cấp để xây dựng một môi trường sống lành mạnh, văn minh, đoàn kết.
Đề 3:
* Phân tích vấn đề: Văn bản đề cập đến hiện tượng "trào lưu" ăn mặc phản cảm của giới trẻ hiện nay. Đây là một vấn đề đáng lo ngại, bởi nó không chỉ ảnh hưởng đến thẩm mỹ, văn hóa mà còn tiềm ẩn nguy cơ về an ninh trật tự.
* Nguyên nhân: Nguyên nhân dẫn đến hiện tượng này có thể là do sự ảnh hưởng của văn hóa ngoại lai, sự đua đòi, chạy theo mốt, sự thiếu hiểu biết về văn hóa truyền thống. Bên cạnh đó, sự phát triển của công nghệ thông tin, mạng xã hội cũng góp phần thúc đẩy xu hướng này.
* Hậu quả: Hậu quả của việc ăn mặc phản cảm rất nghiêm trọng. Nó gây ra sự phản cảm, mất thiện cảm trong mắt người khác, ảnh hưởng đến hình ảnh đất nước, con người Việt Nam. Ngoài ra, nó còn tiềm ẩn nguy cơ về an ninh trật tự, như trộm cắp, cướp giật, bạo lực...
* Giải pháp: Để giải quyết vấn đề này, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Mỗi cá nhân cần nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc. Các cơ quan chức năng cần có biện pháp tuyên truyền, giáo dục, nâng cao nhận thức cho người dân về tác hại của việc ăn mặc phản cảm. Đồng thời, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các địa phương, các ngành, các cấp để kiểm soát, ngăn chặn những hành vi ăn mặc phản cảm, đảm bảo an ninh trật tự.