câu 1: Bài thơ Áo cũ của nhà thơ Lưu Quang Vũ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả bởi những hình ảnh giản dị nhưng chan chứa tình cảm. Tác phẩm được viết vào năm 1963, khi đất nước ta đang trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước sôi động. Bài thơ nói về chiếc áo cũ của người mẹ, qua đó thể hiện tình cảm sâu nặng của người con dành cho mẹ.
Ngay từ những câu thơ đầu tiên, tác giả đã miêu tả chiếc áo cũ một cách rất chân thực và cảm động:
“Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn
Chỉ đứt sờn màu bạc hai vai
Thương áo cũ như là thương ký ức
Đựng trong hồn cho mắt phải cay cay.”
Chiếc áo đã cũ kỹ, sờn phai theo thời gian. Vai áo bị đứt, chiều dài áo cũng không còn nguyên vẹn như trước nữa. Từ “rồi” được tác giả sử dụng đã khẳng định điều đó. Áo đã trải qua nhiều năm tháng, cùng người con trải qua bao nắng mưa. Khi mặc chiếc áo, người con chợt nhớ về những kỉ niệm xưa cũ, khi mình còn nhỏ, áo còn vừa vặn, bây giờ áo đã trở nên chật chội, ngắn cũn. Những kí ức ấy khiến con “mắt phải cay cay”, con xúc động, con nghẹn ngào khi nhìn chiếc áo, khi nhìn lại quá khứ của mình.
Từ hình ảnh chiếc áo, người con liên tưởng đến người mẹ tần tảo sớm hôm:
“Mẹ vá áo mới biết con chóng lớn
Mẹ không còn nhìn rõ chỉ để xâu kim
Áo con có đường khâu tay mẹ vá
Thương mẹ nhiều con càng yêu áo thêm.
Áo đã ở với con qua mùa đông sang mùa hè
Lớn lên như thế con nào quên?
Cái áo cũ này là nơi con cất giữ
Những yêu thương mẹ dành cho con.”
Chiếc áo cũ của con đã được mẹ sửa chữa, vá víu nhiều lần. Mỗi lần mẹ vá áo, mẹ đều cẩn thận, tỉ mỉ, từng mũi kim được khâu chắc chắn. Điều đó thể hiện sự khéo léo của mẹ, cũng thể hiện tình yêu thương của mẹ dành cho con. Mẹ luôn muốn dành những điều tốt đẹp nhất cho con của mình. Chiếc áo cũ tuy đã sờn phai nhưng nó chứa đựng biết bao tình yêu thương của mẹ. Con yêu mẹ, con trân trọng chiếc áo mẹ tặng nên con cũng nâng niu chiếc áo cũ này.
Cuối cùng, tác giả khép lại bài thơ bằng những lời thơ nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa:
“Con chẳng thể nào quên cái áo cũ
Vì lòng mẹ rộng vô cùng biển Thái Bình.”
Tác giả khẳng định rằng sẽ không bao giờ quên được chiếc áo cũ mà mẹ đã tặng. Bởi chiếc áo ấy được mẹ trao tặng bằng tất cả tấm lòng của một người mẹ. Lòng mẹ rộng lớn như biển Thái Bình. Hai câu thơ cuối giống như lời chốt hạ, khẳng định tình cảm của người con dành cho chiếc áo cũ, cho người mẹ của mình.
Bài thơ Áo cũ của Lưu Quang Vũ đã sử dụng hình ảnh chiếc áo cũ để nói về tình mẫu tử thiêng liêng. Qua đó, tác giả nhắn nhủ chúng ta cần phải biết ơn công lao sinh thành và dưỡng dục của mẹ.
câu 2: Trong cuộc sống, mỗi con người đều có cách nhìn nhận và quan niệm riêng về giá trị của bản thân. Có người cho rằng giá trị nằm ở vật chất, tiền bạc hay địa vị xã hội. Tuy nhiên, tôi tin rằng giá trị thực sự của một con người không phụ thuộc vào những thứ bên ngoài mà nó được thể hiện qua những hành động, suy nghĩ và tình cảm chân thành. Và trong bài thơ "Những chiếc áo ấm", nhà thơ Nguyễn Nhật Ánh đã gửi gắm thông điệp ý nghĩa về việc yêu thương những điều giản dị.
"Những chiếc áo ấm" là hình ảnh ẩn dụ cho những giá trị tinh thần, tình cảm đẹp đẽ, ấm áp mà con người dành cho nhau. Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng hình ảnh những chiếc áo ấm để nói lên tình yêu thương, sự sẻ chia giữa con người với nhau. Những chiếc áo ấm ấy không chỉ đơn thuần là vật dụng để giữ ấm cơ thể mà còn là biểu tượng cho tấm lòng nhân ái, sự quan tâm, lo lắng của mọi người đối với nhau.
Tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta rằng, đừng bao giờ coi thường những điều nhỏ bé, bình dị bởi chính những điều đó mới tạo nên hạnh phúc và ý nghĩa cho cuộc sống. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, yêu thương những người xung quanh bằng cả trái tim.
Yêu thương những điều giản dị là một thái độ sống tích cực, giúp con người trở nên lạc quan, vui vẻ hơn. Khi biết yêu thương những điều giản dị, chúng ta sẽ cảm thấy cuộc sống này thật đáng sống và đáng trân trọng. Chúng ta sẽ không còn phải chạy đua theo những thứ phù phiếm, xa hoa mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống.
Hãy thử tưởng tượng nếu tất cả mọi người trên thế giới đều biết yêu thương những điều giản dị thì thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp biết bao. Con người sẽ không còn phải chịu đựng những nỗi đau khổ, bất hạnh do chiến tranh, bạo lực gây ra. Thay vào đó, họ sẽ cùng nhau xây dựng một thế giới hòa bình, hạnh phúc.
Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người chưa biết yêu thương những điều giản dị. Họ luôn chạy theo những thứ phù phiếm, xa hoa mà quên đi những giá trị đích thực của cuộc sống. Những người như vậy cần phải bị phê phán và lên án.
Mỗi người chúng ta hãy tự rèn luyện cho mình lối sống yêu thương những điều giản dị. Hãy bắt đầu từ những việc làm nhỏ nhất như giúp đỡ người khác, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn,... Để rồi sau này, khi nhìn lại, chúng ta sẽ cảm thấy tự hào vì đã góp phần làm cho cuộc sống này trở nên tốt đẹp hơn.