Đoạn thơ "Chiều thu quê hương" của Huy Cận đã khắc họa thành công vẻ đẹp thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam trong mùa thu. Bức tranh thiên nhiên được miêu tả qua những hình ảnh quen thuộc, gần gũi nhưng lại mang nét đẹp rất riêng biệt.
Mở đầu đoạn thơ, ta bắt gặp khung cảnh chiều thu trong trẻo, mát lành: "Chiều thu trong, lá trúc vờn". Hình ảnh "lá trúc vờn" gợi lên sự nhẹ nhàng, uyển chuyển của gió thu, tạo nên cảm giác thanh tao, dịu dàng. Tiếp đến, nhà thơ sử dụng biện pháp so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của các loài cây: "Lá mía xanh nhung quạt vào mái rạ", "Tiếng lao xao như ai ngả đón chào". So sánh "tiếng lao xao" với "ai ngả đón chào" khiến âm thanh trở nên sinh động, gần gũi hơn. Từ đó, ta có thể cảm nhận được không khí vui tươi, rộn ràng của buổi chiều thu.
Vẻ đẹp của mùa thu còn được tô điểm bởi sắc màu rực rỡ của hoa mướp: "Hoa mướp cuối mùa vàng rực như sao". Màu vàng rực rỡ của hoa mướp như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời thu, góp phần tạo nên bức tranh thiên nhiên thêm phần lung linh, huyền ảo. Bên cạnh đó, nhà thơ cũng khéo léo sử dụng các từ láy như "leéo", "thăm thẳm" để miêu tả bầu trời thu cao vời vợi, bao la. Bầu trời ấy như một tấm thảm nhung xanh biếc, trải dài vô tận, tạo nên cảm giác rộng lớn, khoáng đạt.
Cuối cùng, bức tranh thiên nhiên mùa thu được khép lại bằng hình ảnh "vồng khoai lang xòe lá ra nằm sưởi cùng với mẹ gà xòe cánh ấp con". Đây là hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng lại chứa đựng tình cảm ấm áp, thân thương của cuộc sống thường nhật. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp bình dị, thanh bình của làng quê Việt Nam trong mùa thu.
Qua đoạn thơ, ta có thể thấy được tài năng quan sát tinh tế và khả năng sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh của Huy Cận. Bằng những hình ảnh thơ độc đáo, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên mùa thu đẹp đẽ, thanh bình, gợi lên trong lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, man mác.