Giúp tôi vs

II. VIẾT (4,0 điểm) Anh/Chị hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ) về những suy tư
rotate image
Trả lời câu hỏi của Nhi Th
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

30/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Hữu Thỉnh là một nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông có rất nhiều những tác phẩm hay gây ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc, một trong số đó phải kể đến là bài thơ Ngôi nhà. Tác phẩm được in trong tập thơ Thư mùa đông, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2015). Bài thơ giống như một bức tranh ghi lại khoảnh khắc cảm xúc của nhân vật trữ tình khi trở về ngôi nhà thân yêu của mình.

Hình ảnh ngôi nhà xuất hiện thật đẹp đẽ, quen thuộc, bình dị. Đó là ngôi nhà được lợp mái rạ, phên nứa, xung quanh được bao bọc bởi vườn cây trái: "Mái lá như trăng sáng soi đời nghèo/ Phến nứa đan nhau cọng rau cỏ". Những hình ảnh miêu tả tuy đơn sơ, mộc mạc nhưng giúp chúng ta hình dung về một ngôi nhà quen thuộc, gắn liền với vùng nông thôn Việt Nam từ bao đời này. Không chỉ vậy, ngôi nhà ấy còn chất chứa những kỉ niệm của cả một thời thơ ấu tươi đẹp. Ở nơi đấy có người mẹ đang tần tảo sớm hôm nuôi dưỡng nhân vật trưởng thành.

"Mẹ già như chuối chín cây/ Gió lay mẹ rụng, con mất mẹ rồi". Lời thơ cất lên sao mà chua chát đến thế! Mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng, con mất mẹ rồi. Câu ca dao nói về công lao của mẹ và niềm xót xa khi mất mẹ bỗng dưng vọng về khiến cho lòng người không khỏi ngậm ngùi. Nhân vật trữ tình cũng vậy, đứng trước dòng chảy của thời gian, nhân vật cũng không tránh khỏi những phút giây yếu lòng, những giọt nước mắt rơi khi nghĩ về người mẹ già của mình. Giờ đây, mẹ đã già yếu, "đau đáu nhìn trời rộng, nhìn ruộng nương/ Nhìn ngày tháng trống không/ Nhìn cái nghèo đeo đuổi/ Cái đói bám rêu". Tình cảm của người con dành cho mẹ thật đáng trân trọng, tôn thờ. Dù bận bịu với cuộc sống nơi phố thị ồn ào, tấp nập nhưng mỗi lần nghỉ ngơi nhân vật lại nghĩ về mẹ, nghĩ về những ngày thơ ấu vất vả.

Những kí ức bên mẹ, bên quê hương tựa như một cuốn băng chậm rãi cứ thế hiện ra trong tâm trí. Ta thấy được một tấm lòng hiếu thảo, yêu thương mẹ vô bờ bến. Và rồi, nhân vật lại trở về với hiện thực, với những lo toan bộn bề của cuộc sống. Ai cũng có những trách nhiệm, những công việc của riêng mình. Nhưng sâu thẳm trái tim, chắc hẳn ai cũng như nhân vật trữ tình này, luôn mong muốn được trở về bên vòng tay của mẹ.

Bài thơ Ngôi nhà được Hữu Thỉnh sử dụng những ngôn từ hết sức giản dị, mộc mạc nhưng vô cùng giàu sức gợi hình, gợi cảm. Qua đó, tác giả đã thể hiện một cách chân thực mà đầy sâu sắc về tình cảm của nhân vật trữ tình đối với ngôi nhà và người mẹ của mình. Từ đó nhắc nhở chúng ta phải biết yêu thương, kính trọng và báo hiếu với đấng sinh thành.

Với giọng điệu nhẹ nhàng, da diết, cách diễn đạt trùng điệp, Hữu Thỉnh đã mang đến cho người đọc những cảm nhận thật đẹp đẽ về tình cảm gia đình. Bài thơ đã khơi dậy trong lòng chúng ta những tình cảm cao đẹp đối với cội nguồn, với người thân và đối với quê hương đất nước.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Sabo(サボ)

30/04/2025

Trong dòng chảy bất tận của thi ca Việt Nam, hình ảnh người mẹ luôn là nguồn cảm hứng vô tận, là biểu tượng của tình yêu thương bao la, sự hy sinh thầm lặng và nỗi nhớ da diết. Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của nhà thơ Huy Cận đã chạm đến những sâu thẳm trong trái tim người đọc bằng những vần thơ giản dị mà thấm đượm tình mẫu tử thiêng liêng. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được nỗi nhớ cồn cào của người con mà còn thấy được hình bóng tần tảo, đức hy sinh cao cả của người mẹ Việt Nam qua bao gian khó. Những dòng thơ như những thước phim quay chậm, tái hiện lại những khoảnh khắc đời thường mà vô cùng xúc động về tình mẹ con.

Mở đầu bài thơ, nỗi nhớ mẹ ùa về trong một không gian tĩnh lặng, cô tịch: "Chiều về tôi cũng ngồi buồn như con/ Chim kêu ngoài nội hót ròn nhớ mẹ." Hình ảnh "tôi" ngồi buồn, đồng điệu với nỗi buồn của con chim ngoài nội, gợi lên một sự cô đơn, trống vắng trong tâm hồn. Tiếng chim hót ròn rã càng làm nổi bật sự thiếu vắng hình bóng thân thương của mẹ. Nỗi nhớ không chỉ là một cảm xúc thoáng qua mà đã trở thành một trạng thái thường trực, ám ảnh trong tâm trí người con mỗi khi chiều xuống.

Tiếp theo, những ký ức về mẹ dần hiện về, không phải là những điều cao sang, vĩ đại mà là những hình ảnh đời thường, giản dị nhưng chứa đựng biết bao tình yêu thương: "Con lại nghĩ về chiếc chống tre xưa/ Nơi mẹ ngồi vá chiếc áo cho cha/ Bao xa cách lớp bằng trong chiếc lá/ Trầm cánh rừng về dưới giọt gianh mưa." Hình ảnh "chiếc chống tre xưa" gợi lên một khung cảnh nghèo khó, vất vả của gia đình. Mẹ ngồi vá áo cho cha, một hành động nhỏ bé nhưng lại thể hiện sự tảo tần, chu đáo và tình yêu thương dành cho chồng con. Chiếc áo cũ sờn được vá víu cẩn thận, lớp bằng được lót bằng lá, cho thấy sự tiết kiệm, chắt chiu của mẹ trong cuộc sống khó khăn. Âm thanh "trầm cánh rừng về dưới giọt gianh mưa" tạo nên một không gian tĩnh mịch, buồn bã, như thấm vào lòng người đọc nỗi vất vả, cô đơn của mẹ.

Nỗi nhớ mẹ càng trở nên da diết hơn qua những hình ảnh về sự hy sinh, gánh vác của mẹ: "Xin mẹ lại cho con bắt đầu đi gánh nước/ Gánh bao nhiêu trong mắt để dành/ Xin mẹ lại cho con nấu bữa cơm mà không cần nói/ Để con được cảm ơn ngon lửa nhà ta/ Ngọn lửa hiu hắt thay con lời an ủi mẹ." Hình ảnh "mẹ gánh nước" gợi lên sự nặng nhọc, vất vả của công việc đồng áng. "Gánh bao nhiêu trong mắt để dành" là một chi tiết đắt giá, cho thấy sự chịu đựng, hy sinh thầm lặng của mẹ, những nỗi lo toan, vất vả chất chứa trong ánh mắt. Ước muốn "mẹ lại cho con nấu bữa cơm mà không cần nói" thể hiện sự hối hận, day dứt của người con vì chưa thể hiện đủ lòng biết ơn đối với mẹ. "Ngọn lửa nhà ta" trở thành một hình ảnh ẩn dụ đầy xúc động, thay cho lời an ủi, vỗ về mà người con muốn gửi đến mẹ trong nỗi nhớ thương da diết.

Thời gian trôi đi, hình bóng mẹ vẫn luôn in đậm trong tâm trí người con qua những ký ức về sự tần tảo, yêu thương: "Vẫn chiếc dây phơi bước ở đuôi kèo/ Vẫn ở đó, gió cao hơn với mẹ/ Con phơi áo nghe hai đầu dây kể/ Thương quá những khi mưa con trai mẹ vắng nhà." Hình ảnh "chiếc dây phơi bước ở đuôi kèo" là một chi tiết quen thuộc, gợi lên hình ảnh mẹ tần tảo lo toan mọi việc trong nhà. "Gió cao hơn với mẹ" cho thấy sự nhỏ bé, yếu đuối của mẹ trước thiên nhiên khắc nghiệt, càng làm nổi bật sự mạnh mẽ, kiên cường của mẹ khi gánh vác mọi khó khăn. Nỗi thương nhớ trào dâng khi người con hình dung ra những khi mưa gió, mẹ một mình lo lắng khi con trai vắng nhà. Tình mẫu tử thiêng liêng, sâu nặng được thể hiện qua những hình ảnh bình dị mà đầy xúc động.

Cuối cùng, nỗi nhớ mẹ trở thành một nỗi niềm day dứt, khôn nguôi: "Chiến tranh đi qua mẹ con mình/ Từng gạch lở giữa sân con mùa đông nước/ Hôm nay con trở về nhà/ Mẹ ở đâu?" Sự tàn khốc của chiến tranh đã cướp đi người mẹ yêu dấu. Hình ảnh "từng gạch lở giữa sân con mùa đông nước" gợi lên sự tiêu điều, hoang vắng của ngôi nhà thiếu vắng bóng mẹ. Câu hỏi "Mẹ ở đâu?" vang lên như một tiếng nấc nghẹn ngào, một nỗi đau không thể bù đắp. Sự trở về của người con trở nên vô nghĩa khi không còn mẹ ở đó để đón chào. Nỗi nhớ thương, sự mất mát trở nên thấm thía, sâu sắc hơn bao giờ hết.

Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của Huy Cận đã vẽ nên một bức tranh chân thực và xúc động về tình mẫu tử. Qua những hình ảnh bình dị, gần gũi, nhà thơ đã thể hiện một cách sâu sắc nỗi nhớ thương da diết, sự biết ơn vô bờ bến đối với người mẹ tảo tần, đức hy sinh. Bài thơ không chỉ là tiếng lòng của riêng nhà thơ mà còn là tiếng lòng chung của biết bao người con, nhắc nhở chúng ta về tình mẫu tử thiêng liêng và sự mất mát không gì có thể bù đắp được khi mẹ không còn bên cạnh. Những vần thơ giản dị mà thấm đượm tình người sẽ còn mãi ngân vang trong trái tim mỗi chúng ta, khơi gợi lòng biết ơn và trân trọng những giây phút bên cạnh mẹ.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved