Theo quy định của pháp luật Việt Nam, hành vi của ông G và ông K có thể vi phạm quyền tự do ngôn luận của công dân, cụ thể là của chị N và anh H.
Phân tích hành vi vi phạm:
- Hành vi của ông G: Việc ông G ngăn cản không cho chị N phát biểu, xúc phạm và buộc chị N phải rời khỏi cuộc họp có dấu hiệu cản trở quyền tự do ngôn luận của chị N. Mọi công dân có quyền bày tỏ ý kiến, quan điểm của mình về các vấn đề liên quan, đặc biệt là trong một cuộc họp tổng kết liên quan đến công việc của chính họ. Hành vi của ông G mang tính chất áp đặt, không tôn trọng quyền được nói và trình bày ý kiến của chị N.
- Hành vi của ông K: Việc ông K loại anh H ra khỏi danh sách khen thưởng cuối năm vì anh H bí mật dùng điện thoại quay lại sự việc và phát tán lên mạng xã hội có thể bị xem là trả thù, trù dập người tố cáo hoặc người cung cấp thông tin. Mặc dù hành vi quay phim và phát tán có thể cần xem xét về tính riêng tư và bảo mật thông tin nội bộ, nhưng việc dùng nó làm căn cứ để tước đi quyền lợi chính đáng (nếu anh H đủ tiêu chuẩn khen thưởng) có thể bị coi là hạn chế quyền tự do ngôn luận của anh H. Anh H đã sử dụng hình thức ghi lại sự việc để lưu giữ bằng chứng về hành vi mà anh cho là sai trái.
Hành vi của chị V (vợ anh H): Việc chị V viết bài xuyên tạc chủ trương quy hoạch cán bộ nguồn và bịa đặt về đời tư của ông K rồi đăng lên mạng xã hội có dấu hiệu vi phạm quyền tự do ngôn luận theo hướng tiêu cực. Hành vi này có thể cấu thành các hành vi vi phạm pháp luật khác như vu khống, xúc phạm, bôi nhọ danh dự nhân phẩm của người khác (ông K). Quyền tự do ngôn luận không bao gồm quyền bịa đặt, xuyên tạc, đưa thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng tiêu cực đến người khác.
Hậu quả pháp lý có thể xảy ra:
- Đối với ông G: Tùy theo mức độ nghiêm trọng của hành vi xúc phạm và cản trở, ông G có thể bị xử lý kỷ luật trong nội bộ cơ quan. Nếu hành vi gây hậu quả nghiêm trọng, có thể bị xử phạt hành chính về hành vi cản trở hoạt động của người khác hoặc thậm chí truy cứu trách nhiệm hình sự nếu đủ yếu tố cấu thành tội phạm xâm phạm quyền tự do dân chủ của công dân.
- Đối với ông K: Việc loại anh H khỏi danh sách khen thưởng có thể bị xem xét lại nếu không có căn cứ chính đáng ngoài việc anh H ghi lại sự việc. Nếu bị chứng minh là hành vi trù dập, ông K có thể bị xử lý kỷ luật. Trong trường hợp hành vi này gây thiệt hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của anh H, anh H có thể khiếu nại hoặc khởi kiện để bảo vệ quyền lợi của mình.
- Đối với chị V: Hành vi viết bài xuyên tạc, bịa đặt và bôi nhọ có thể khiến chị V bị xử phạt hành chính về hành vi cung cấp, truyền đưa thông tin sai sự thật, gây ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức, danh dự nhân phẩm của cá nhân. Nghiêm trọng hơn, nếu đủ yếu tố cấu thành tội phạm vu khống hoặc tội làm nhục người khác, chị V có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Ông K cũng có quyền khởi kiện chị V để yêu cầu bồi thường thiệt hại về danh dự, nhân phẩm và uy tín.
Tóm lại:
Ông G và ông K có dấu hiệu vi phạm quyền tự do ngôn luận của chị N và anh H theo hướng cản trở việc bày tỏ ý kiến và trù dập người cung cấp thông tin. Chị V lại có dấu hiệu lợi dụng quyền tự do ngôn luận để thực hiện hành vi vi phạm pháp luật khác như vu khống, bôi nhọ. Các hành vi này có thể dẫn đến các hậu quả pháp lý khác nhau tùy thuộc vào mức độ và tính chất của vi phạm.