câu 1. Liệt kê những chuyện mà nhân vật "tôi" gặp phải khi thâm nhập vào giới "cơm thầy cơm cô":
* Chuyện về những người dân quê nghèo ra thành thị tìm việc: Nhân vật "tôi" muốn thực hiện một thiên phóng sự về cuộc sống của những người dân quê nghèo, họ rời xa quê hương, gia đình để lên thành phố kiếm sống.
* Những trải nghiệm cay đắng: Nhân vật "tôi" chứng kiến những khó khăn, vất vả, thậm chí là những bất công mà những người lao động nghèo phải đối mặt. Họ phải chịu đựng sự bóc lột, áp bức từ phía chủ nhà, đồng thời phải đối mặt với những cám dỗ, tệ nạn xã hội.
* Sự phản bội và lừa dối: Nhân vật "tôi" phát hiện ra những âm mưu, thủ đoạn đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng của giới "cơm thầy cơm cô". Những kẻ giàu có, quyền lực thường lợi dụng lòng tốt của những người lao động nghèo để trục lợi cho bản thân.
* Câu chuyện về những người phụ nữ: Nhân vật "tôi" gặp gỡ những người phụ nữ bị lừa gạt, bị bán vào chốn lầu xanh, phải chịu đựng những nỗi đau khổ, tủi nhục.
* Cuộc đấu tranh giành quyền sống: Nhân vật "tôi" cảm nhận được sức mạnh tiềm ẩn bên trong những người lao động nghèo, họ luôn khao khát được sống một cuộc sống tự do, hạnh phúc.
Phản ánh về quá trình giải quyết vấn đề:
Qua bài tập này, học sinh có thể hiểu rõ hơn về phương pháp phân tích tác phẩm văn học. Việc sử dụng sơ đồ tư duy giúp học sinh hệ thống hóa kiến thức một cách hiệu quả, đồng thời tạo điều kiện cho học sinh phát triển khả năng tư duy logic và sáng tạo. Bên cạnh đó, việc mở rộng bài tập sang dạng chung giúp học sinh vận dụng kiến thức đã học vào các tình huống cụ thể khác, nâng cao khả năng ứng dụng kiến thức vào thực tiễn.
câu 2. Thằng nhỏ mà nhân vật "tôi" nuôi thuộc "mẫu hạng" người trong giới "cơm thầy cơm cô":
* Mới ra tỉnh: Thằng nhỏ vừa rời khỏi quê hương, chưa quen với cuộc sống thành thị, thường mang theo những nét ngây thơ, hồn nhiên.
* Ngẩn ngơ: Thể hiện sự thiếu kinh nghiệm, chưa hiểu rõ môi trường xung quanh, dễ bị lừa gạt hoặc lợi dụng.
* Nói gọn thộn: Tính cách thẳng thắn, đơn giản, ít suy nghĩ phức tạp, dễ dàng bộc lộ cảm xúc.
* Tiệt: Không có anh chị em ruột thịt, tạo nên sự cô đơn, thiếu thốn tình thân.
* Trước khi chết sao thầy u mày không lấy vợ cho mày?: Câu hỏi thể hiện sự tò mò, ngây ngô, chưa hiểu rõ về hôn nhân và gia đình.
* Nào có lấy!: Phản ứng ngây thơ, không hiểu rõ ý nghĩa của việc kết hôn, có thể do thiếu kiến thức xã hội.
* Rồi các bạn hữu tôi, anh nào cũng gặp đôi người lại mà cười như xem phim charlot.: Thằng nhỏ có thể là người vui vẻ, dễ dàng hòa đồng, thích thú với những hoạt động giải trí đơn giản.
* Tôi có thể đưa cho các ngài đủ những mẫu hạng về giới cơm thầy cơm cô. Thằng nhỏ có thể là người hiếu kỳ, thích khám phá, quan sát và ghi nhớ những trải nghiệm mới lạ.
Nhìn chung, thằng nhỏ mà nhân vật "tôi" nuôi thuộc "mẫu hạng" người trong giới "cơm thầy cơm cô" là một người trẻ tuổi, ngây thơ, thiếu kinh nghiệm, dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh. Tuy nhiên, cậu bé cũng có những phẩm chất tốt đẹp như sự vui vẻ, hiếu kỳ, và sẵn sàng học hỏi.
câu 3. Phép mỉa mai: Câu văn sử dụng phép mỉa mai nhằm tạo hiệu quả châm biếm, phê phán. Tác giả sử dụng cụm từ "bịa những chuyện" và "tin là thật", "nói những chuyện thật" để tạo ra sự đối lập giữa hai khái niệm "sự thật" và "bịa đặt". Điều này khiến người đọc nhận thức rõ ràng rằng những điều được miêu tả trong câu chuyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, không phải là sự thật khách quan.
Tác dụng: Phép mỉa mai giúp tác giả:
* Nhấn mạnh sự phi lý, vô căn cứ của những câu chuyện được kể.
* Thể hiện thái độ châm biếm, giễu cợt đối với những kẻ đạo đức giả, lừa dối.
* Gợi sự suy ngẫm cho người đọc về vấn đề xã hội được phản ánh trong tác phẩm.
câu 4. Cơm Thầy Cơm Cô - Vũ Trọng Phụng
Nhận xét:
Thái độ và đánh giá của tác giả đối với các "mẫu hạng" người trong giới "cơm thầy cơm cô" rất đa chiều và sâu sắc. Tác giả sử dụng ngôn ngữ hài hước, châm biếm để miêu tả những thói hư tật xấu của họ, đồng thời cũng bộc lộ sự cảm thông, thấu hiểu cho hoàn cảnh của họ.
* Thói hư tật xấu: Tác giả vạch trần những thói hư tật xấu của giới "cơm thầy cơm cô", đặc biệt là những kẻ gian dối, lừa đảo, bất lương. Họ lợi dụng lòng tốt của người khác để kiếm tiền, sống cuộc sống xa hoa, hưởng thụ.
* Sự cảm thông: Tuy nhiên, tác giả cũng nhìn thấy những khía cạnh đáng thương của họ. Những người này thường phải chịu áp lực lớn từ xã hội, bị đẩy vào tình trạng khó khăn, buộc phải lựa chọn con đường bất chính để tồn tại.
* Tác hại: Tác giả lên án những hành vi tiêu cực của giới "cơm thầy cơm cô" và nhấn mạnh hậu quả nghiêm trọng mà họ gây ra cho xã hội.
Đánh giá:
Vũ Trọng Phụng đã sử dụng ngòi bút sắc sảo, nhạy bén để phản ánh chân thực bức tranh xã hội đương thời. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về sự cần thiết phải thay đổi cách nhìn nhận về giới "cơm thầy cơm cô". Cần phải có sự thấu hiểu, chia sẻ và giúp đỡ họ để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
câu 5. Cơm Thầy Cơm Cô - Vũ Trọng Phụng Tóm Tắt Bối Cảnh Nhân Vật Tôi Muốn Thực Hiện Thiên Phóng Sự Về Những Người Dân Quê Nghèo Ra Thành Thị Tìm Việc, Làm Việc Nên Thay Đổi Từ Đầu Tóc Đến Trang Phục Vào Vai Người Xin Việc Thâm Nhập Vào Thế Giới "Cơm Thầy Cơm Cô" Để Điều Tra Sau Khi Thu Thập Đầy Đủ Những Tài Liệu Cần Thiết Cho Thiên Phóng Sự, Nhân Vật Tôi Trở Lại Với Vị Trí Của Chính Mình Chương IX Tôi Là Tôi Thưa Các Ngaì Bây Giờ Thì Tôi Lại Là Tôi Bỏ Cái Áo Cánh Màu Hoa Đào Và Cụt Tay, Bỏ Cái Quần Lính Thâm, Cái Kính Đen, Đôi Mái Tóc Gài Tai, Tôi Đã Dùng Đến Những Quần Áo Của Tôi Và Nay Tôi Có Thể Nói Chuyện Với Các Ngài Bằng Một Người Tử Tế Bây Giờ Tôi Đã Có Thể Đứng Về Địa Vị Chủ Nhà Xét Bọn Cơm Thầy Cơm Cô Tôi Đã Có Thể Bịa Những Chuyện Mà Các Ngài Có Thể Tin Là Thật Hoặc Tôi Nói Những Chuyện Thật Mà Các Ngài Cứ Tưởng Là Biạ Tôi Có Thể Nói Chuyện Về Vú Già Nhà Tôi, Một Người Hay Mách Tôi, Hay Đánh Tôi, Lại Hay Dọa Ma, Nhưng Mà May Sao, Đã Chết Từ Tám Đời Kia Rồi Tôi Có Thể Nói Chuyện Về Một Thằng Nhỏ Mà Tôi Đã Nuôi Trong Một Phút Thích Khôi Hài, Và Để Mỗi Khi Bạn Hữu Đến Chơi Nhà Thì Lại Gọi Nó Ra Hỏi Chỉ Vì Nó Có Cái Tính Nói Gọn Thon Lỏn… - Mày Không Có Anh Chị Em À? - Môĩ! - Trước Khi Chết Sao Thầy U Mày Không Lấy Vợ Cho Maỳ? - Nào Có Lây! Rồi Các Bạn Hữu Tôi, Anh Nào Cũng Gặp Đôi Người Lại Mà Cười Như Xem Phim Charlôt Tôi Có Thể Công Kích Nó Ở Chỗ Mới Ra Tỉnh Thì Ngẩn Ngẩn Ngô Ngô Mà Ở Được Vài Tháng Thì Ăn Cắp Như Ranh, Ăn Bớt Như Quỷ, Lại Đi Thông Lưng Với Người Gánh Nước Vo Để Bữa Nào Cũng Thối Thừa Cơm Rồi Đổ Cơm Nguội Vào Nồi Nước Gạo. Tôi Có Thể Đưa Cho Các Ngài Đủ Những Mẫu Hạng Về Giới Cơm Thầy Cơm Cô Có Những Đứa Đầy Tớ Bị Chủ Nhà Đánh Chết Có Những Con Sen Được Ông Chủ Quý Hơn Vợ Có Những Thằng Nhỏ Bỏ Thuốc Độc Định Giết Cả Nhà Chủ Nhà Có Những Anh Bếp Nhổ Đờm Vào Nồi Cá Kho Có Những Vú Già Quyền Hành Như Mẹ Cậu Mợ Có Những Thằng Nhỏ Được Kỳ Lưng Cho Các Tiểu Thư Có Những Con Sen Lúc Chủ Chết Khóc Như Khóc Bố Mẹ Có Những Đứa Liều Mạng Cứu Chủ Có Những Quân Đốt Nhà Của Chủ Hoặc Dắt Cướp Vào Nhà Hoặc Thư Đi Thư Laị, Làm Nghề Ma Cô Có Những Thằng Nhỏ Hiếp Con Gái Ông Phán Có Những Con Sen Bị Ông Tham Hiếp Dâm Có Nhiều! Anh Lê Tràng Kiều, Sau Khi Xem Nốt Tập Giấy Daỳ, Đã Nhăn Mặt Lại. Anh Ấy Bảo Tôi: Nếu Cứ Đi Mãi Như Anh Thì Sẽ Lạc Đường Tôi Hoỉ: Lạc Đường? Anh Ta: Phải, Đây Là Một Thứ "Mặt Trái Đời” Của Thời Hoàng Tích Chu. - … Anh Kiều: Lời Hứa Ấy Cũng Đã Đem Thực Hành Rôì. Đăng Tiếp Sẽ Làm Quá Lời Hưá. Và Laị, Khi Người Ta Tự Nhận Là Một Nhà Văn Tả Chân Thì Nghĩa Là Người Ta Đã Hưá, Nhiều Nhiều Lắm. Nhưng Mà Không Cứ Chỉ Trong Một Thiên Phóng Sự Mới Giữ Được Lời Hưá. Thế Rồi Chúng Tôi Cứ Trù Trì Mãi Về Những Đoạn Có Sự Thực Mà Không Biết Là Có Nên Kể Hay Không. May Sao, Chúng Tôi Đã Găp Ông Nguyễn Công Hoan. Ông Ta Nói Chuyện Về Văn Chương. Ông Ta Đã Động Đến Thiên Phóng Sự "Cơm Thầy Cơm Cô" Này. Ông Ta Nói Đến Những Quân Chủ Nhà Đểu Cáng, Những Đứa Đầy Tớ Mất Dạy Trong Lúc Trò Chuyện, Tôi Noí: - Kể Ra Làm Một Thiên Phóng Sự Về Chủ Nhà Với Đầy Tớ Thì Dễ Có Nhiều Tài Liệu Lắm. Nhất Là Về Chỗ Chủ Nhà Độc Ác Với Đầy Tớ. Tôi Chưa Nói Hết, Ông Nguyễn Công Hoan Đã Cười Một Cách Tinh Quái Mà Noí: - Mình Cứ Việc Điều Tra Ngay Ở Chính Mình! Lúc Ấy Tôi Không Biết Nói Gì Nữa Với Ông Hoan. Nhưng Bây Giờ Tôi Có Thể Nói Với Hết Thảy (Các Ngaì Nhớ Cho Là Hết Thẩy ) Các Độc Giả Yêu Quý Của Tôi Rằng Xin Các Ngaì Cứ Điều Tra Ngay Các Ngaì. Nếu Tôi Còn Bỏ Quên Thì Xin Các Ngaì Làm Lấy Phóng Sự Mà Đọc… Đăng Trên Hà Nội Báo Nǎm 1936 - Từ Số 12-18 (Trích Vũ Trọng Phụng - Phóng Sự (Cạm Bẫy Người, Kỹ Nghệ Lấy Tây, Cơm Thầy Cơm Cô, Lục Xì), NXB Văn Học, Hà Nôi, 2016, Tr.224-226)