04/05/2025
18/06/2025
Hà Lan tham khảo đáp án nha !!!!
16/06/2025
Trong trái tim mỗi con người, Tổ quốc là tiếng gọi thiêng liêng và sâu thẳm nhất. Đó không chỉ là một khái niệm địa lí hay chính trị, mà là nơi khởi nguồn của mọi yêu thương, nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nâng đỡ con người bằng truyền thống, bằng lịch sử, bằng cả ký ức và khát vọng. Đọc đoạn thơ trích trong bài “Cho các con” của Nguyễn Sĩ Đại, ta bắt gặp một hình tượng Tổ quốc rất đỗi gần gũi mà vẫn vô cùng thiêng liêng, được cảm nhận đầy xúc động qua lăng kính của cái tôi trữ tình – người con luôn đau đáu một nỗi yêu thương da diết với quê hương xứ sở.
Tổ quốc trong cảm nhận ấy không bắt đầu bằng những điều to lớn, mà từ những điều nhỏ bé, thân quen của đời sống hằng ngày: mùi dọc dưa, màu da vàng như nắng, đêm rơm rạ, bà con chòm xóm… Đó là những gì giản dị nhất nhưng lại khắc sâu nhất vào tâm trí mỗi người. Hình ảnh “bếp lửa hồng ấm sực cả đời ta” chính là biểu tượng cho tình thân, cho ký ức tuổi thơ êm đềm trong vòng tay mẹ, tay bà – những người phụ nữ âm thầm gắn bó với Tổ quốc bằng sự hy sinh không lời. Tổ quốc được nhân vật trữ tình nâng niu từ từng chi tiết nhỏ, từng hương vị quê nhà, từng hơi ấm của ngọn lửa gia đình.
Nhưng Tổ quốc cũng không chỉ là nơi lưu giữ những kỷ niệm cá nhân, mà còn là hiện thân của hồn thiêng dân tộc. Từ truyền thuyết Thánh Gióng, cổ tích Tấm Cám đến Truyện Kiều – tất cả kết tinh thành cốt cách Việt Nam, được cảm nhận bằng tình yêu tiếng Việt ngọt ngào, đầy rung động. “Ôi tiếng Việt bao tháng trầm xa xót / Cánh cò bay là vào câu hát” – câu thơ như chạm đến tận cùng vẻ đẹp văn hóa và chiều sâu tâm hồn của dân tộc.
Không dừng lại ở đó, Tổ quốc còn là biên cương máu lửa, là nơi bao thế hệ đã ngã xuống vì nền độc lập, là những “đồi chân đỏ hoa đá”, là “vòng tròn thép vĩnh hằng” của nhân dân nơi đầu sóng ngọn gió. Đó là một Tổ quốc bất khuất, quật cường nhưng cũng rất đỗi mong manh và cần được chở che, giữ gìn. Nhân vật trữ tình không gọi Tổ quốc bằng những mỹ từ hoa lệ, mà gọi bằng tất cả nỗi yêu thương và khát vọng được gắn bó, được dâng hiến: “Là tất cả những gì yêu dấu nhất / Không thể nào mất, thì gọi Tổ quốc ơi!”.
Hình tượng Tổ quốc trong đoạn thơ vì thế hiện lên vừa gần gũi, cụ thể, vừa thiêng liêng, hào hùng. Qua đó, người đọc cảm nhận được một tình yêu sâu nặng với đất nước – tình yêu thấm đẫm từ hơi thở của cuộc sống thường nhật đến những trăn trở lớn lao về vận mệnh dân tộc. Đó chính là tiếng lòng chân thành và xúc động của một người con luôn hướng về cội nguồn bằng tất cả những gì thiết tha nhất.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời