i:
câu 1. Đoạn trích "Cớm Nắng" được kể theo ngôi thứ ba, tức là người kể chuyện giấu mặt, không trực tiếp tham gia vào câu chuyện. Người kể chuyện đóng vai trò là người chứng kiến và thuật lại diễn biến câu chuyện, giúp người đọc nắm bắt được các sự kiện và hành động của nhân vật một cách khách quan. Việc sử dụng ngôi kể thứ ba mang lại hiệu quả nghệ thuật cao, giúp tác giả dễ dàng miêu tả tâm lý nhân vật, tạo nên chiều sâu cho câu chuyện và gợi mở suy ngẫm cho người đọc.
câu 2. Câu hỏi: Chỉ ra chi tiết miêu tả ngoại hình của ông lão hàng xóm khi mắc bệnh.
Phân tích:
Trong tác phẩm "Cớm Nắng", chi tiết miêu tả ngoại hình của ông lão hàng xóm khi mắc bệnh đóng vai trò quan trọng trong việc khắc họa tâm trạng và tình huống của nhân vật. Chi tiết này giúp người đọc hiểu rõ hơn về cuộc sống khó khăn, bất hạnh của ông lão và sự cô đơn, tuyệt vọng mà ông phải đối mặt.
* Ngoại hình: Ông lão gầy gò, xanh xao, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt hốc hác, da dẻ sần sùi, nổi mẩn đỏ.
* Ý nghĩa: Những đặc điểm ngoại hình này phản ánh trực tiếp tình trạng sức khỏe suy giảm, tuổi già và sự cô đơn của ông lão. Nó gợi lên sự thương cảm, đồng thời nhấn mạnh sự bất hạnh và nỗi đau mà ông lão phải gánh chịu.
Ngoài ra, chi tiết miêu tả ngoại hình còn góp phần tạo nên sự tương phản với tính cách lạc quan, vui vẻ thường ngày của ông lão. Điều này tạo nên sự bất ngờ và ấn tượng sâu sắc cho người đọc.
câu 3. Câu văn "Người đàn ông này ở một mình, ăn nhậu một mình, hát hò một mình và đớn đau cũng một mình" sử dụng biện pháp tu từ liệt kê. Tác giả liệt kê các hoạt động thường nhật của nhân vật: "ở một mình", "ăn nhậu một mình", "hát hò một mình". Việc lặp lại cấu trúc "một mình" nhấn mạnh sự cô đơn, lẻ loi của nhân vật.
Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng phép đối lập giữa "những hoạt động vui vẻ" ("ăn nhậu", "hát hò") và "nỗi đau đớn" ("đớn đau"). Sự tương phản này tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về tâm trạng cô đơn, bất hạnh của nhân vật.
Tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong câu văn này là:
* Nhấn mạnh sự cô đơn, lẻ loi của nhân vật.
* Tạo nên sự tương phản giữa cuộc sống thường nhật và nỗi đau đớn, khẳng định sự bất hạnh của nhân vật.
* Gợi tả một cách sinh động, cụ thể về cuộc sống đơn độc, tẻ nhạt của nhân vật.
câu 4. : Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
: Nhân vật "ông" trong đoạn trích là một người đàn ông góa vợ, sống một mình trong ngôi nhà nhỏ. Ông là một người tốt bụng, giàu tình cảm và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác.
: Trong đoạn trích, nhân vật "tôi" đã bộc lộ thái độ ngạc nhiên, tò mò và muốn tìm hiểu về cuộc đời của ông. Cô gái trẻ tuổi này đã đặt ra nhiều câu hỏi về cuộc sống của ông, về lý do tại sao ông lại chọn sống một mình trong ngôi nhà nhỏ. Qua đó, ta có thể thấy được sự tò mò, ham học hỏi và muốn khám phá thế giới xung quanh của nhân vật "tôi".
: Câu văn "Tôi hát để quên đi thân thế giày vò." đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. Tác giả đã sử dụng hình ảnh "thân thế giày vò" để ám chỉ những khó khăn, thử thách mà ông phải đối mặt trong cuộc sống. Biện pháp tu từ này đã góp phần làm cho câu văn trở nên sâu sắc, gợi cảm hơn. Nó thể hiện được tâm trạng buồn bã, cô đơn của ông khi phải sống một mình trong ngôi nhà nhỏ. Đồng thời, nó cũng khẳng định sức mạnh tinh thần phi thường của ông khi ông có thể vượt qua những khó khăn, thử thách đó để tiếp tục sống và cống hiến cho xã hội.
: Thông điệp rút ra từ đoạn trích là: Hãy trân trọng những giá trị tinh thần, hãy biết yêu thương và chia sẻ với những người xung quanh. Cuộc sống vốn dĩ rất ngắn ngủi, chúng ta cần biết trân trọng những giây phút bên nhau, biết yêu thương và chia sẻ với những người xung quanh để cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn.
câu 5. : Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
: Văn bản đề cập đến vấn đề tình yêu thương, sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống.
: Câu chủ đề của văn bản là "Tình yêu thương, sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống".
: Ý nghĩa của nhan đề: Nhan đề "Cớm nắng" mang tính chất ẩn dụ, gợi lên hình ảnh một đứa trẻ ngây thơ, hồn nhiên, vô tư, không biết đến những khó khăn, vất vả của cuộc sống. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài hồn nhiên, ngây thơ ấy lại là một tâm hồn nhạy cảm, dễ bị tổn thương bởi những tác động tiêu cực từ môi trường xung quanh. Nhan đề này cũng thể hiện chủ đề chính của tác phẩm: Tình yêu thương, sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống.
: Trong văn bản, nhân vật chính là cậu bé Cớm Nắng. Cậu bé là một đứa trẻ mồ côi, sống cùng bà ngoại trong một ngôi làng nghèo khó. Cớm Nắng là một cậu bé hồn nhiên, vui tươi, ham chơi, nhưng cũng rất nhạy cảm, dễ bị tổn thương. Cậu bé thường xuyên bị bạn bè trêu chọc, bắt nạt, khiến cậu cảm thấy buồn bã, cô đơn. Tuy nhiên, nhờ tình yêu thương, sự sẻ chia, giúp đỡ của bà ngoại và những người dân trong làng, Cớm Nắng đã vượt qua được những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
: Nhân vật Cớm Nắng là một nhân vật đáng thương, đáng quý. Cậu bé là một tấm gương sáng về nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Dù sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn tình yêu thương của cha mẹ, nhưng Cớm Nắng vẫn luôn lạc quan, yêu đời, nỗ lực học tập, rèn luyện để trở thành một người có ích cho xã hội.
: Bài học có ý nghĩa nhất đối với bản thân là tình yêu thương, sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống. Tình yêu thương là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, giúp con người gắn kết với nhau, vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Sự sẻ chia, giúp đỡ lẫn nhau là hành động thể hiện tinh thần tương thân tương ái, giúp đỡ những người gặp khó khăn, bất hạnh. Mỗi người cần biết yêu thương, giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình.