câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Đường Rừng" là tác giả Hoàng Phú Ngọc Tường. Bài thơ được viết dưới góc nhìn và cảm nhận của ông về cuộc sống và thiên nhiên ở vùng núi Trường Sơn. Tác giả thể hiện sự ngưỡng mộ đối với vẻ đẹp tự nhiên hùng vĩ của khu vực này, cũng như lòng yêu nước và tinh thần kiên cường của những người dân địa phương.
câu 2. Trong khổ thơ (3), tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc sắc.
* "Những con đường chỉ một lần qua": Tác giả đã nhân hóa "con đường" bằng cách gán cho nó khả năng "qua", vốn là hành động của con người. Điều này khiến cho con đường trở nên sống động, gần gũi với con người hơn, đồng thời thể hiện sự lưu luyến, tiếc nuối của tác giả khi phải rời xa những con đường quen thuộc.
* "Cây hoang rừng già quên một ngày đường dài nắng đổ trong giấc mơ thơm mùi cỏ lá": Cây được nhân hóa bằng cách miêu tả nó "quên", "nắng đổ", "thơm mùi cỏ lá". Những hành động và trạng thái này thường gắn liền với con người, nhưng ở đây lại được áp dụng cho cây, tạo nên cảm giác cây cũng có tâm hồn, có suy nghĩ, có cảm xúc như con người. Hình ảnh cây hoang rừng già "quên" gợi lên sự lãng quên, cô đơn, trống trải của chiến tranh, đồng thời làm tăng thêm vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của núi rừng Trường Sơn.
Biện pháp tu từ nhân hóa giúp cho khổ thơ trở nên sinh động, giàu sức biểu cảm, đồng thời góp phần thể hiện chủ đề chính của bài thơ: ca ngợi tinh thần kiên cường, bất khuất của người lính trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
câu 3. Trong đoạn trích "Đường rừng", tác giả Hoàng Phú Ngọc Tường đã thể hiện rõ ràng và sâu sắc những cảm xúc của mình về quê hương Việt Nam. Qua việc miêu tả cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ, sự kiên cường của con người trong chiến tranh, ông đã khắc họa hình ảnh đất nước Việt Nam với vẻ đẹp vừa lãng mạn, vừa hào hùng. Cảm xúc của nhân vật trữ tình được bộc lộ qua từng câu chữ, từng hình ảnh, tạo nên một bức tranh sống động về quê hương Việt Nam.
Đầu tiên, cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện qua hình ảnh "quên một ngày đường dài nắng đổ". Đây là hình ảnh ẩn dụ cho những khó khăn, thử thách mà con người phải trải qua để bảo vệ quê hương. Dù nắng gắt, dù mệt mỏi, họ vẫn không ngừng tiến bước, quyết tâm giành lấy độc lập tự do cho dân tộc. Hình ảnh này gợi lên lòng dũng cảm, ý chí kiên cường của con người Việt Nam.
Tiếp theo, cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện qua hình ảnh "thơm mùi cỏ lá" trong giấc mơ. Mùi cỏ lá là biểu tượng cho sự thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam. Nó gợi lên khát vọng hòa bình, mong muốn được trở về với cuộc sống bình dị, hạnh phúc. Hình ảnh này thể hiện ước mơ về một tương lai tươi sáng, khi chiến tranh kết thúc, đất nước được thống nhất, con người được sống trong hòa bình.
Cuối cùng, cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện qua hình ảnh "mẹ trường sơn tóc mây bạc phơ chiều khói xanh mưa nguồn chớp bể". Đây là hình ảnh ẩn dụ cho sự hy sinh cao cả của người phụ nữ Việt Nam. Họ là hậu phương vững chắc, là chỗ dựa tinh thần cho những người lính ra trận. Hình ảnh này gợi lên lòng biết ơn, kính trọng đối với những người phụ nữ Việt Nam.
Tổng hợp lại, những cảm xúc của nhân vật trữ tình được bộc lộ qua đoạn trích "Đường rừng" là lòng dũng cảm, ý chí kiên cường, khát vọng hòa bình, lòng biết ơn và kính trọng. Những cảm xúc này đã góp phần làm nên sức mạnh to lớn giúp dân tộc Việt Nam chiến thắng kẻ thù, giành lấy độc lập tự do cho đất nước.
câu 4. Hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ "Mang Việt Nam Trong Linh Hồn Cuộc Hành Trình Trên Hai Mươi Năm Chân Chưa Hề Mỏi Nên Tôi Theo Đường Rừng Mê Mải Vượt Trường Sơn" mang ý nghĩa sâu sắc về sự hy sinh và lòng dũng cảm của những chiến sĩ cách mạng trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Hình ảnh này không chỉ đơn thuần miêu tả vẻ đẹp tự nhiên của loài lan rừng mà còn ẩn dụ cho tinh thần kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam.
Loài lan rừng, với vẻ đẹp thanh tao, kiêu sa, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, bền bỉ, dù phải đối mặt với điều kiện khắc nghiệt của núi rừng. Mùa xuân, mùa của sự hồi sinh, cũng là lúc loài lan rừng khoe sắc, tỏa hương, thể hiện sức sống tiềm tàng, luôn sẵn sàng vươn lên mạnh mẽ.
Câu thơ "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" gợi nhắc đến những chiến sĩ cách mạng, họ giống như những bông hoa lan rừng, dù phải trải qua bao khó khăn, gian khổ, thậm chí hi sinh xương máu, vẫn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng của đất nước. Họ đã cống hiến hết mình cho lý tưởng độc lập, tự do, góp phần tạo nên chiến thắng lịch sử, giải phóng miền Nam thống nhất đất nước.
Bên cạnh đó, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" còn thể hiện sự lạc quan, yêu đời của những chiến sĩ cách mạng. Dù trong hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt, họ vẫn giữ được tâm hồn lãng mạn, yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống. Điều này càng làm tăng thêm giá trị nhân văn cho bài thơ, khẳng định sức mạnh tinh thần to lớn của con người Việt Nam.
Tóm lại, hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ là một ẩn dụ đầy ý nghĩa, thể hiện tinh thần kiên cường, bất khuất, lòng dũng cảm và niềm lạc quan yêu đời của những chiến sĩ cách mạng trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nó là minh chứng cho sức mạnh phi thường của con người Việt Nam, luôn hướng về phía trước, vượt qua mọi thử thách để giành lấy độc lập, tự do cho Tổ quốc.
câu 5. Bài thơ "Đường Rừng" của Hoàng Tuần thể hiện mối quan hệ mật thiết và sâu sắc giữa con người và thiên nhiên. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế để miêu tả vẻ đẹp tự nhiên hùng vĩ của rừng Trường Sơn, tạo ra không gian sống động cho độc giả cảm nhận được sự hòa quyện tuyệt vời giữa con người và môi trường xung quanh.
Trong bài thơ, tác giả mô tả cảnh tượng thiên nhiên với hình ảnh núi non cao vút, sông nước mênh mông, ánh sáng mặt trời rực rỡ. Những yếu tố này không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên mà còn phản ánh tâm trạng và cảm xúc của nhân vật chính. Con người trở thành một phần nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa trong bức tranh toàn cảnh của thiên nhiên.
Tác giả cũng nhấn mạnh vai trò của thiên nhiên đối với cuộc sống con người. Rừng Trường Sơn cung cấp nguồn tài nguyên quý giá như gỗ, thảo dược, thức ăn... Đồng thời, nó cũng đóng vai trò bảo vệ và duy trì cân bằng sinh thái. Qua việc nhắc đến những con đường, những dấu vết lịch sử, tác giả gợi lên lòng biết ơn và tôn trọng đối với thiên nhiên.
Tuy nhiên, bài thơ cũng đề cập đến vấn đề khai thác quá mức tài nguyên thiên nhiên. Hình ảnh "những con đường chỉ một lần qua", "cây hoang rừng già" ám chỉ sự phá hủy môi trường do hoạt động con người gây ra. Điều này đặt ra thách thức cho chúng ta phải nhìn nhận lại cách tiếp cận và sử dụng tài nguyên thiên nhiên sao cho bền vững.
Từ bài thơ, tôi rút ra rằng sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên là vô cùng cần thiết. Chúng ta cần trân trọng và bảo vệ môi trường tự nhiên, bởi vì nó không chỉ là nguồn sống mà còn là một phần của bản thân mỗi người. Hãy giữ gìn và phát triển mối quan hệ này để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn cho cả con người và hành tinh này.