
07/05/2025
07/05/2025
Tú Con'sTrong một bài viết trên báo có bạn trẻ tâm sự tôi ưa nói ưa tranh luận nhưng khi tôi 17 tuổi Nếu tôi Giơ tay phát biểu trước lớp về một vấn đề không đồng ý với quan điểm của thầy cô tôi bị dòm ngó tẩy chay cười mỉa Hình như ở Việt Nam người ta rất khó chấp niệm chuyện này.
Chắc hẳn, nhiều người trong chúng ta đã từng trải qua cảm giác băn khoăn, thậm chí là sợ hãi khi muốn bày tỏ quan điểm cá nhân, đặc biệt là khi nó khác biệt với số đông, hay với những người có vị thế cao hơn. Câu chuyện của bạn trẻ trong bài viết trên báo, với nỗi niềm "tôi ưa nói ưa tranh luận" nhưng lại bị "dòm ngó, tẩy chay, cười mỉa" khi thể hiện ý kiến khác biệt ở tuổi 17, là một ví dụ điển hình cho thấy sự khó khăn trong việc chấp nhận sự khác biệt trong xã hội Việt Nam.
Ở lứa tuổi 17, các bạn trẻ đang trong giai đoạn hình thành và khẳng định bản sắc cá nhân. Việc được tự do bày tỏ suy nghĩ, được lắng nghe và tôn trọng ý kiến là một yếu tố quan trọng để các bạn phát triển toàn diện. Tuy nhiên, môi trường học đường, vốn là nơi ươm mầm tri thức và nuôi dưỡng tư duy phản biện, đôi khi lại trở thành một rào cản. Việc một học sinh dám đứng lên phản biện, đặt câu hỏi về những vấn đề mà các em quan tâm, đôi khi bị coi là "làm khác người", "chống đối" hay "thiếu tôn trọng". Thái độ "dòm ngó, tẩy chay, cười mỉa" không chỉ khiến các bạn trẻ cảm thấy cô đơn, bị tổn thương mà còn làm thui chột sự tự tin, đam mê khám phá và tinh thần phản biện.
Nguyên nhân của tình trạng này có thể đến từ nhiều yếu tố. Thứ nhất, văn hóa Á Đông, trong đó có Việt Nam, thường đề cao sự hòa đồng, tránh xung đột và tôn trọng người lớn tuổi. Việc thể hiện sự bất đồng quan điểm có thể bị coi là "thiếu lễ phép" hoặc "vô phép tắc". Thứ hai, hệ thống giáo dục đôi khi chưa thực sự tạo điều kiện cho sự phát triển của tư duy phản biện. Thay vì khuyến khích học sinh đặt câu hỏi, tìm tòi và tranh luận, một số giáo viên vẫn áp dụng phương pháp giảng dạy truyền thống, tập trung vào việc truyền đạt kiến thức một chiều. Thứ ba, áp lực từ bạn bè và xã hội cũng là một yếu tố quan trọng. Việc "khác biệt" có thể khiến các bạn trẻ bị cô lập, bị đánh giá và thậm chí là bị bắt nạt.
Để giải quyết vấn đề này, cần có sự thay đổi từ nhiều phía. Trước hết, gia đình và nhà trường cần tạo ra một môi trường an toàn, nơi các bạn trẻ có thể tự do bày tỏ ý kiến mà không sợ bị phán xét. Giáo viên cần khuyến khích học sinh đặt câu hỏi, tranh luận và thể hiện quan điểm cá nhân một cách tôn trọng. Các hoạt động ngoại khóa, các cuộc thi hùng biện, tranh luận cần được tổ chức thường xuyên để rèn luyện kỹ năng tư duy phản biện và kỹ năng giao tiếp.
Thứ hai, xã hội cần thay đổi cách nhìn nhận về sự khác biệt. Chúng ta cần hiểu rằng, sự khác biệt là một phần không thể thiếu của sự phát triển. Việc tôn trọng sự khác biệt, lắng nghe và học hỏi từ những quan điểm khác nhau sẽ giúp chúng ta mở rộng tầm nhìn, giải quyết vấn đề hiệu quả hơn và xây dựng một xã hội văn minh, tiến bộ.
Cuối cùng, mỗi cá nhân cần tự ý thức về quyền được bày tỏ quan điểm của mình. Chúng ta cần tự tin vào bản thân, dám lên tiếng bảo vệ ý kiến của mình một cách lịch sự và tôn trọng. Đồng thời, chúng ta cũng cần học cách lắng nghe, tôn trọng và chấp nhận những quan điểm khác biệt.
Chặng đường để thay đổi tư duy và hành vi không hề dễ dàng. Tuy nhiên, nếu chúng ta cùng nhau nỗ lực, chúng ta có thể tạo ra một môi trường nơi sự khác biệt được tôn trọng, nơi những bạn trẻ như bạn trong bài viết có thể tự do bày tỏ suy nghĩ, phát triển toàn diện và đóng góp cho sự phát triển của xã hội.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
10 giờ trước
Top thành viên trả lời