câu 1: Đoạn trích sử dụng ngôi kể thứ nhất, tức là người kể chuyện xưng "tôi", trực tiếp kể lại câu chuyện của chính mình. Dấu hiệu nhận biết rõ ràng nhất là việc sử dụng đại từ "tôi" hoặc "ta" để chỉ người kể chuyện. Trong trường hợp này, "sa" là người kể chuyện, đang chia sẻ trải nghiệm cá nhân của mình. Ngôi kể thứ nhất giúp độc giả dễ dàng đồng cảm với nhân vật chính, tạo nên sự chân thực và gần gũi cho câu chuyện.
câu 2: Phân tích không gian nghệ thuật:
Truyện ngắn "Phố Núi" của Phong Điệp diễn tả một bức tranh đời sống xã hội Việt Nam thời kỳ đổi mới, với những biến động, thăng trầm, những khát vọng và nỗi đau của con người. Không gian nghệ thuật của truyện được xây dựng dựa trên bối cảnh lịch sử cụ thể, phản ánh chân thực cuộc sống của tầng lớp lao động nghèo, những người phụ nữ nông thôn di cư lên thành phố kiếm sống.
* Không gian địa lý: Truyện lấy bối cảnh chính là khu vực miền núi phía Bắc, nơi có khí hậu khắc nghiệt, địa hình hiểm trở, cuộc sống khó khăn. Phố núi là nơi tụ họp của nhiều dân tộc thiểu số, tạo nên sự đa dạng văn hóa và nét riêng biệt cho vùng đất này.
* Không gian xã hội: Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Sa, một cô gái trẻ từ miền quê lên phố núi lập nghiệp. Sa phải đối mặt với những thử thách, khó khăn trong việc hòa nhập vào môi trường mới, đồng thời phải đối diện với những vấn đề xã hội phức tạp như nạn buôn người, bạo lực gia đình, tệ nạn xã hội...
* Không gian tâm lý: Tác phẩm khai thác sâu sắc tâm trạng của nhân vật Sa, từ niềm tin, hy vọng, đến sự thất vọng, tuyệt vọng. Qua những dòng suy tưởng của Sa, độc giả cảm nhận được nỗi cô đơn, lạc lõng, sự khao khát hạnh phúc và mong muốn thoát khỏi cuộc sống tù túng, bế tắc.
Kết luận:
Không gian nghệ thuật trong truyện ngắn "Phố Núi" được xây dựng một cách tinh tế, phản ánh chân thực cuộc sống của con người trong giai đoạn chuyển giao, đồng thời khơi gợi những suy ngẫm về giá trị đạo đức, nhân văn. Tác phẩm góp phần khẳng định tài năng của Phong Điệp trong việc tái hiện hiện thực xã hội bằng ngôn ngữ giàu chất thơ, đầy sức ám ảnh.
câu 3. :
Đoạn trích thuộc thể loại truyện ngắn.
:
Nhân vật chính trong đoạn trích là Sa.
:
Truyện kể về chuyện tình yêu của Sa và Dương. Họ quen nhau khi Sa đang học cấp 3, Dương là một chàng trai trẻ đẹp, giàu có, nhưng lại bị gia đình ngăn cấm. Hai người yêu nhau sâu đậm, nhưng cuối cùng Dương đã rời xa Sa, khiến cô đau khổ và tuyệt vọng.
:
Văn bản sử dụng ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện xưng "tôi".
:
Các chi tiết miêu tả lời nói, hành động của nhân vật Sa:
* Lời nói:
* "Bố mẹ sa vẫn còn lộn ruột khi nhớ lại ngày sa dẫn bạn trai về nhà."
* "Đại loại là con sẽ theo anh dương lên si sống. Bố mẹ có cản cũng không được đâu con quyết rôì."
* "Con gái nam định không yêu chơi."
* "Sa không đặt hàng vì sa không phải là món hàng."
* "Cho đến bây giờ sa cũng không lý giải vì sao dương bỏ đi."
* "Hai mươi tuổi sa thấy mình là một người đàn bà."
* "Rồi thằng ấy đến thật. Đến của hàng sa. Không phải để cắt tóc gội đâù. Về để quỳ sụp xuống "anh sai thật rôì, sa ơi""
* Hành động:
* "Sa bỏ học từ năm lớp 10 mở quán cắt tóc gội đâù, hàng đông khách,"
* "Sa bắt đầu tập uống rượu số núi buồn đến độ, không có rượu sa không chịu nổi niều hôm, nằm khan trên sạp gỗ trong gian nhà trọ, vừa là chỗ ở, vừa là cửa hàng gội đâù, ốt nước bọt vì nhớ rượu."
* "Sa biết mình là một người đàn bà. Lạnh lẽo có lần bà vương bán rượu ở đầu dốc thấy sa đi lang thang bèn vẫy sa lại gần. Giọng thì thà thì thụt. bảo " cái thằng ấy dạo này lại làng vàng về đây đâủ" sa biết "cái thằng âý" là thằng naò."
* "Dương cũng biết mình là một người đàn ông. Nhưng đàn ông si thì yêu chơi. Tàn cuộc chán thì bỏ về."
:
Mạch trần thuật của đoạn trích diễn biến theo dòng hồi tưởng của nhân vật Sa. Ban đầu, Sa kể về quá khứ của mình, về mối quan hệ với Dương. Sau đó, Sa kể về hiện tại, về cuộc sống của mình ở Si. Cuối cùng, Sa kể về tương lai, về hy vọng gặp lại Dương. Mạch trần thuật này giúp người đọc hiểu rõ hơn về hoàn cảnh, tâm trạng của nhân vật Sa, đồng thời tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện.