i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Tôi Đi Trên Những Con Đường Rừng Cũ" là tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường.
câu 2. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hiệu quả nghệ thuật độc đáo.
Phân tích:
* "Đồng chí nào chia tay nơi đây": Tác giả đã nhân hóa "đồng chí" bằng cách gán cho nó khả năng "chia tay". Điều này thể hiện sự gắn bó, tình cảm sâu sắc giữa những người lính với nhau, dù họ phải xa cách vì chiến tranh. Hình ảnh "ngã ba rừng hoang lá đầy" càng làm tăng thêm nỗi buồn, sự cô đơn khi phải chia ly.
* "Cây hoang rừng già đang cùng tôi có một đêm nay": Cây hoang được nhân hóa bằng cách gọi tên chúng là "cây hoang rừng già" và miêu tả chúng như đang "cùng tôi có một đêm nay". Hình ảnh này gợi lên sự đồng hành, che chở của thiên nhiên đối với người lính trong đêm hành quân.
Tác dụng:
Biện pháp nhân hóa giúp cho những vật vô tri vô giác trở nên gần gũi, sinh động hơn. Nó góp phần tạo nên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, hoang sơ, đồng thời thể hiện tâm trạng bâng khuâng, tiếc nuối của người lính khi phải rời xa quê hương, gia đình để lên đường chiến đấu. Đồng thời, nó cũng khẳng định sức mạnh tinh thần, ý chí kiên cường của người lính Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
câu 3. Trong đoạn trích "Tôi đi trên những con đường rừng cũ", tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã thể hiện những cảm xúc sâu sắc và phức tạp về quê hương, lịch sử và chiến tranh. Những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ của vùng núi rừng Việt Nam không chỉ làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên mà còn gợi lên sự kiên cường và bất khuất của dân tộc.
Câu thơ "Quên một ngày đường dài nắng đổ" miêu tả cảnh tượng khắc nghiệt của thời tiết miền Trung, với ánh nắng gay gắt chiếu xuống mặt đất. Tuy nhiên, điều này lại càng tôn vinh tinh thần lạc quan và ý chí phi thường của những người lính trẻ tuổi. Họ vẫn tiếp tục hành quân, dù phải đối mặt với khó khăn, thử thách. Hình ảnh "thơm mùi cỏ lá" tạo ra một bầu không khí thanh bình, yên tĩnh giữa khung cảnh chiến tranh khốc liệt. Mùi hương nhẹ nhàng của cỏ cây như một lời nhắc nhở về sự sống, hy vọng và niềm vui giản dị trong cuộc sống hàng ngày.
Tóm lại, đoạn thơ này không chỉ đơn thuần mô tả cảnh vật mà còn chứa đựng nhiều tầng nghĩa sâu sắc về lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết và khát khao độc lập tự do của dân tộc Việt Nam.
câu 4. Hình ảnh "loài lan rừng" và "mùa xuân nở hoa" trong câu cuối bài thơ "Rừng" của Hoàng Phủ Ngọc Tường mang ý nghĩa sâu sắc về sự sống, hy vọng và tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
* Loài lan rừng: Loài hoa đẹp, quý hiếm, mọc tự nhiên trong rừng, không cần chăm sóc nhiều mà vẫn sinh sôi nảy nở. Hình ảnh này ẩn dụ cho sức sống mãnh liệt, kiên cường của nhân dân Việt Nam, dù phải đối mặt với bao khó khăn, thử thách vẫn luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng.
* Mùa xuân nở hoa: Mùa xuân là mùa của sự khởi đầu mới, của sự hồi sinh và phát triển. Hình ảnh mùa xuân nở hoa thể hiện niềm tin vào chiến thắng, vào tương lai hòa bình, độc lập của dân tộc.
Câu thơ kết thúc bài thơ bằng hình ảnh "loài lan rừng mùa xuân nở hoa" đã tạo nên một bức tranh đầy hy vọng, lạc quan về tương lai tươi sáng của đất nước. Nó khẳng định rằng dù trải qua bao gian khổ, hy sinh, nhân dân Việt Nam vẫn sẽ vươn lên mạnh mẽ, giành được độc lập, tự do.
câu 5. Bài thơ "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" của Hoàng Phủ Ngọc Tường đã gợi lên cho chúng ta nhiều suy nghĩ sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống thường nhật. Tác giả sử dụng hình ảnh những con đường rừng để thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa con người và thiên nhiên. Những con đường rừng không chỉ là những tuyến đường giao thông mà còn là những chứng nhân lịch sử, lưu giữ những dấu ấn của thời gian, của những cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Trong bài thơ, tác giả đã miêu tả những con đường rừng bằng những hình ảnh cụ thể, sinh động. Đó là những con đường mòn nhỏ hẹp, uốn lượn quanh co, ẩn chứa bao điều bí ẩn, kỳ thú. Con người đi trên những con đường này, cảm nhận được vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của thiên nhiên. Đồng thời, họ cũng cảm nhận được sự gắn bó, thân thuộc của mình với thiên nhiên.
Sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên được thể hiện rõ nét nhất ở đoạn thơ cuối:
> Tôi đi trên những con đường ấy
> Nêu Việt Nam trong linh hồn
> Cuộc hành trình trên hai mươi năm
> Chân chưa hề mỏi nên tôi theo đường rừng
> Mê mải vượt Trường Sơn
Tác giả khẳng định rằng, dù trải qua bao nhiêu thăng trầm, biến đổi, con người vẫn luôn gắn bó với thiên nhiên. Họ đi trên những con đường rừng, khám phá vẻ đẹp của thiên nhiên, tìm kiếm những giá trị tinh thần. Điều này cho thấy, con người và thiên nhiên là hai yếu tố không thể tách rời, luôn song hành cùng nhau trong cuộc sống.
Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực, bài thơ cũng gợi lên những suy nghĩ về những vấn đề môi trường đang diễn ra. Trong bối cảnh hiện nay, con người đang khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách bừa bãi, gây ra những hậu quả nghiêm trọng đến môi trường. Vì vậy, mỗi người cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, gìn giữ những giá trị quý báu của thiên nhiên.
Bài thơ "Tôi đi trên những con đường rừng cũ" đã góp phần khơi dậy tình yêu thiên nhiên, lòng biết ơn đối với những gì mà thiên nhiên ban tặng cho con người. Đây là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa, đáng để chúng ta suy ngẫm và trân trọng.
ii:
câu 1. Trong hai khổ thơ đầu của bài thơ "Tôi đi học", nhà thơ Huy Cận đã khắc họa thành công hình ảnh con đường rừng Trường Sơn qua cảm nhận của nhân vật trữ tình "tôi".
Khổ thơ thứ nhất mở ra khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống của mùa thu. Hình ảnh "mùa thu sáng" gợi lên không khí trong lành, mát mẻ, tạo nên bầu không khí thích hợp cho ngày tựu trường. Từ láy "sáng" kết hợp với động từ "đi" đã thể hiện sự chủ động, tự tin của nhân vật khi bước vào môi trường mới. Câu thơ cuối "Dẫu chưa một lần đến gác trọ" như một lời khẳng định rằng dẫu chưa từng đặt chân đến nơi ấy, nhưng lòng tôi vẫn luôn hướng về nó, mong muốn được khám phá và chinh phục. Điều đó cho thấy khát vọng học hỏi, khám phá của nhân vật trữ tình.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục khắc họa vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ của con đường rừng Trường Sơn. Hình ảnh "con đường rừng Trường Sơn dài hun hút" gợi lên sự hiểm trở, gian nan của con đường. Tuy nhiên, bên cạnh đó, con đường còn mang vẻ đẹp lãng mạn, thơ mộng với "nắng vàng rực rỡ" và "mưa xối xả ào ạt". Hai hình ảnh đối lập này thể hiện sự đa dạng, phong phú của thiên nhiên Trường Sơn. Đồng thời, chúng cũng tượng trưng cho những khó khăn, gian khổ mà nhân vật phải trải qua trên con đường học tập. Dù gặp phải bất cứ trở ngại nào, nhân vật vẫn giữ vững niềm tin và quyết tâm vượt qua.
Hình ảnh con đường rừng Trường Sơn trong hai khổ thơ đầu của bài thơ "Tôi đi học" là một hình ảnh giàu ý nghĩa. Nó không chỉ đơn thuần là con đường dẫn lối đến trường mà còn là biểu tượng cho hành trình trưởng thành, khám phá bản thân của mỗi người. Qua đó, nhà thơ Huy Cận đã gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của việc học hỏi, khám phá và chinh phục tri thức.
câu 2. Lịch sử dân tộc ta đã chứng minh rằng để có được hòa bình, độc lập, tự do như ngày hôm nay là nhờ công lao to lớn của cả một thế hệ đi trước đã không quản ngại gian khổ, hi sinh, đổ xuống chiến trường biết bao nhiêu máu và nước mắt. Chính vì vậy, chúng ta - thế hệ trẻ ngày nay phải biết ơn và tiếp tục gìn giữ, bảo vệ đất nước. Vai trò, trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với quê hương, đất nước là vô cùng quan trọng.
Tuổi trẻ là khái niệm dùng để chỉ thế hệ thanh, thiếu niên, những người trẻ tuổi, trẻ lòng. Thế hệ tuổi trẻ ngày nay được trang bị đầy đủ kiến thức, đạo đức, ở họ hội tụ đầy đủ lòng nhiệt huyết, khả năng sáng tạo để xây dựng, phát triển đất nước. Đánh giá về vai trò quan trọng, chủ đạo của tuổi trẻ, có ý kiến đã cho rằng "Tuổi trẻ là tương lai của đất nước", là nguồn lực to lớn đưa đất nước Việt Nam vươn ra hội nhập với năm châu.
Ngày nay chúng ta được thừa hưởng nền độc lập, hòa bình do cha ông xây dựng và bảo vệ. Chúng ta được sống trong tự do, hạnh phúc, được học tập và có cơ hội để phát triển, khẳng định bản thân. Vì vậy, chúng ta cần phải biết ơn những công lao của cha ông ta. Cùng với đó, là những thanh niên, chúng ta cần phải cố gắng rèn luyện, phát triển để đóng góp sức mình vào sự phát triển của đất nước. Tương lai của mỗi người khác nhau, nhưng point chung nhất, gần gũi nhất của tất cả mọi người là phải cống hiến, xây dựng đất nước. Đất nước là điểm đến cuối cùng trong hành trình dài của mỗi người. Dù có đi đâu, mỗi người đều mong muốn quay về đất nước, được phục vụ, cống hiến cho tổ quốc.
Tuổi trẻ mang trong mình sức trẻ, sức sáng tạo dồi dào, vì vậy đây chính là nguồn lực chính trong quá trình phát triển đất nước. Tuổi trẻ mang bên mình những khát vọng, lí tưởng cao đẹp, dám xông pha, đối đầu với những khó khăn để hoàn thành những mục tiêu đặt ra. Bằng nguồn năng lượng tích cực, lòng nhiệt huyết sục sôi, những người trẻ đã làm nên những thành tựu nổi bật trong nhiều lĩnh vực, góp phần làm rạng danh tên tuổi Việt Nam trên trường quốc tế. Những thế hệ trẻ luôn là niềm tự hào và là niềm tin hy vọng cho đất nước.
Thế nhưng, thật đáng buồn thay khi vẫn còn một số bộ phận thanh niên không nhận thức được vai trò của mình đối với đất nước. Họ lo ăn chơi, lêu lổng, bị bạn bè xấu lôi kéo, không chịu học hành, rèn luyện, sống ăn chơi sa đọa. Thậm chí, họ còn có những hành vi trái với đạo đức, vi phạm pháp luật, gây ảnh hưởng đến an ninh trật tự nơi cộng đồng. Đối với những thanh niên này, chúng ta cần có biện pháp giáo dục, răn đe kịp thời để họ nhìn nhận vấn đề và thay đổi bản thân mình.
Để phát huy được hết khả năng, vai trò của tuổi trẻ, trước hết mỗi người cần xác định cho mình lý tưởng sống đúng đắn, cao đẹp. Luôn mang trong mình lòng yêu nước, tinh thần tự hào dân tộc. Rèn luyện bản lĩnh vững vàng, kiên định, luôn đặt lợi ích của cá nhân lồng ghép trong lợi ích của cộng đồng để cống hiến nhiều nhất cho đất nước. Tích cực trau dồi kiến thức, nâng cao năng lực bản thân, hình thành lối sống lành mạnh, văn minh. Sẵn sàng tham gia vào các hoạt động chung vì cộng đồng. Có như vậy, chúng ta mới trở thành những người công dân có ích cho xã hội.
Mỗi người chỉ có một lần tuổi trẻ, hãy cháy hết mình với đam mê, hoài bão bằng cách đóng góp sức mình để làm nên những điều tuyệt vời nhất cho đất nước. Hãy nhớ rằng, bạn là điểm tựa của đất nước.