Trong truyện ngắn "Cái chân què", tác giả Nam Cao đã khắc họa thành công tâm trạng của nhân vật Minh sau khi bị cụt chân. Ban đầu, Minh cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và chán nản trước số phận bất hạnh của mình. Anh ta luôn bị ám ảnh bởi cái nghèo và những thất bại trong cuộc sống. Tuy nhiên, sau khi trải qua nhiều khó khăn và thử thách, Minh đã dần chấp nhận và thích nghi với hoàn cảnh mới. Anh ta bắt đầu tìm kiếm niềm vui trong những điều giản dị, như ngắm nhìn thiên nhiên, trò chuyện với bạn bè,... Từ đó, Minh đã học cách trân trọng những gì mình đang có và sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc hơn.
Tâm trạng của Minh được thể hiện qua nhiều chi tiết nghệ thuật đặc sắc. Trước hết, tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu tính biểu cảm để miêu tả tâm trạng của nhân vật. Những câu văn như "anh chỉ mang máng nhớ lại hình như sau tai nạn, họ có mang anh lên bàn mổ, vì lúc bấy giờ anh thoáng ngửi thấy mùi thuốc mê" hay "minh ngất đi. (...) nhưng bốn tháng sau, khi ra khỏi nhà thương, minh cũng quen dần với số phận của mình" đã giúp người đọc cảm nhận được nỗi đau đớn, tuyệt vọng và sự chấp nhận của Minh. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ để tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho tác phẩm. Ví dụ, hình ảnh "cưa soẹt một cái là xong" đã khiến người đọc liên tưởng đến sự tàn nhẫn của chiến tranh, đồng thời cũng thể hiện sự nhanh chóng, dứt khoát của ca phẫu thuật.
Ngoài ra, tác giả còn xây dựng tình huống truyện độc đáo, tạo nên sự hấp dẫn cho người đọc. Tình huống truyện xoay quanh việc Minh bị cụt chân do bom đạn chiến tranh. Đây là một tình huống bất ngờ, đầy bi kịch, khiến người đọc cảm thấy xót xa, thương cảm cho nhân vật. Đồng thời, tình huống này cũng là cơ hội để Minh bộc lộ tâm trạng của mình một cách chân thực nhất.
Nhìn chung, tâm trạng của Minh trong truyện ngắn "Cái chân què" là một tâm trạng phức tạp, đa chiều. Qua tâm trạng của nhân vật, tác giả Nam Cao đã gửi gắm thông điệp về lòng dũng cảm, sự kiên cường và tinh thần lạc quan của con người trong cuộc sống.