Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Nhật Ánh là một cây bút xuất sắc trên địa hạt văn xuôi Việt Nam. Với giọng văn dí dỏm, hài hước, những câu chuyện của ông luôn mang đến cho độc giả những cảm xúc thật đẹp đẽ, chân thật về tuổi thơ, tuổi thanh xuân, tình yêu đôi lứa. Một trong số đó là truyện ngắn Buổi sáng không bình thường. Tác phẩm kể về một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác nhưng lại khiến cho nhân vật tôi có những cảm giác thật đặc biệt.
Truyện được mở màn bằng khung cảnh buổi sáng mùa hạ đơn sơ, giản dị: "Tôi thức dậy vào lúc năm giờ kém mười lăm phút sáng. Đó là một buổi sáng mùa hạ êm đềm, dễ chịu." Lúc này, nhân vật tôi chỉ mới là một cậu nhóc tám tuổi, đang sống cùng với bà của mình. Tiếng gà gáy báo hiệu sáng đã trở thành chiếc đồng hồ đeo tay của nhà nông từ ngàn đời nay. Chỉ trong vài câu miêu tả ngắn ngủi, người đọc đã có thể hình dung ra bức tranh làng quê yên bình lúc ngày mới: "Trời vừa hửng. Sương đêm còn đọng trên mái gianh lấp lánh. Từ phía sau nhà, mùi khói bếp lùa ra thơm ngai ngái."
Trong cái khoảnh khắc chờ đợi mẹ lên gọi dậy ăn sáng, nhân vật tôi đã vô tình phát hiện ra một sự kiện lạ lùng. Điều này khiến cho cậu cảm thấy tò mò và ngờ ngợ vô cùng. Dường như có điều gì đó thay đổi trong cách sinh hoạt của gia đình mình. Mẹ nói với cậu rằng bố đã bỏ nhà đi từ chiều hôm qua. Bố nhảy tàu thoát khỏi nơi thị trấn tù túng này để đi theo tiếng gọi của tự do. Đây là điều chưa từng xảy ra trước đây nên cả cậu và mẹ đều không tránh khỏi sự bỡ ngỡ, hồi hộp.
Khi nghe tin dữ này, bà của cậu đã lập tức trở về nhà. Bà hỏi han cậu xem mẹ có mắng gì cậu không. Khi thấy cậu lắc đầu, bà liền thở phào một cái rồi đi thẳng vào bếp. Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ, đến nỗi nhân vật tôi còn không kịp phản ứng. Cậu cảm thấy có cái gì đó nghẹn nghẹn trong cổ họng rồi cậu òa khóc lên nức nở. Những dòng nước mắt tuôn ra như thể không thể kìm nén lại được. Có lẽ cậu đã phải trải qua giây phút đau khổ này rất lâu mới có thể bình tĩnh trở lại. Sau khi bố rời đi, hai mẹ con cậu cũng dọn đồ rời khỏi ngôi nhà đã gắn bó suốt mấy năm qua. Trước khi đi, bà đã mua tặng cho cậu một cây kem thật to nhằm an ủi, vỗ về. Cây kem ấy ngọt tới mức khiến răng cậu tê cứng.
Dưới góc nhìn của nhân vật tôi, ta còn thấy được tình cảm gia đình thắm thiết, sâu đậm. Dù cho bố có gây ra lỗi lầm lớn thế nào thì vẫn xứng đáng được khoan hồng, tha thứ. Bởi lẽ ai trong chúng ta cũng sẽ mắc sai lầm, điều quan trọng là sau đó ta rút ra được bài học gì. Người lớn luôn là chỗ dựa vững chắc cho con trẻ. Họ luôn tìm cách vun vén cho tương lai của con em mình. Hai đứa trẻ trong truyện là nhân vật tôi và em gái của nhân vật tôi tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, biết suy nghĩ cho bố mẹ.
Với những giá trị trên, Buổi sáng không bình thường hoàn toàn xứng đáng để trở thành một trong những tác phẩm thiếu nhi kinh điển của nền văn học Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5(0 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.