Trong đoạn trích "Người cầm quyền khôi phục uy quyền", tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả nhân vật Giăng Van-giăng. Cụ thể, trong câu "Giăng Van-giăng vẫn điềm đạm", tác giả đã so sánh hành động và thái độ của Giăng Van-giăng với sự bình tĩnh, điềm đạm. So sánh này được thực hiện bằng cách đặt hai đối tượng lên cạnh nhau (hành động và thái độ của Giăng Van-giăng) và tìm ra điểm tương đồng giữa chúng (bình tĩnh, điềm đạm).
Tác dụng của phép so sánh trong trường hợp này là làm nổi bật tính cách của Giăng Van-giăng. Dù bị bắt giữ và phải chịu đựng những hành vi tàn bạo của Gia-ve, Giăng Van-giăng vẫn giữ được sự bình tĩnh, điềm đạm, không hề nao núng trước nguy hiểm. Điều này cho thấy ông là một con người có bản lĩnh, kiên cường, luôn giữ vững lập trường và ý chí của mình. Phép so sánh cũng góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cho câu văn, khiến cho hình ảnh Giăng Van-giăng trở nên ấn tượng hơn, gây xúc động mạnh mẽ cho người đọc.
câu 2. Nguyễn Khoa Điềm là một trong những nhà thơ tiêu biểu của thế hệ thơ trẻ thời chống Mĩ cứu nước. Thơ ông giàu chất suy tư, cảm xúc dồn nén, mang màu sắc trữ tình chính luận. Trường ca Mặt đường khát vọng được hoàn thành ở chiến khu Trị Thiên năm 1971, in lần đầu năm 1974, viết về sự thức tỉnh của tuổi trẻ đô thị vùng tạm chiếm miền Nam về non sông đất nước, về sứ mệnh của thế hệ mình, xuống đường đấu tranh hòa nhịp với cuộc chiến đấu chống đế quốc Mĩ xâm lược. Đoạn trích Đất Nước thuộc chương V của trường ca Mặt đường khát vọng. Trong đoạn trích này, nhà thơ đã tập trung thể hiện sâu sắc và độc đáo về tư tưởng "Đất Nước của Nhân Dân". Tư tưởng đó đã quy tụ, quy tụ mọi cách nhìn, cách nghĩ, cách biểu hiện về Đất Nước, góp phần thể hiện sinh động vẻ đẹp vừa bình dị, gần gũi, vừa thiêng liêng, hào hùng của Tổ quốc chúng ta. Đoạn thơ dưới đây tiêu biểu cho phong cách ấy :
Trong anh và em hôm nay
Đều có một phần Đất Nước
Khi hai đứa cầm tay
Đất Nước trong chúng ta hài hoà nồng thắm
Khi chúng ta cầm tay mọi người
Đất Nước vẹn tròn, to lớn
Mai này con ta lớn lên
Con sẽ mang Đất Nước đi xa
Đến những tháng ngày mơ mộng
Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình
Phải biết gắn bó và san sẻ
Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn đời...
Những năm tháng bom đạn chiến tranh không thể nào chia cắt được những trái tim yêu thương và gắn bó với Đất Nước. Nhà thơ khẳng định: "trong anh và em hôm nay/ Đều có một phần Đất Nước". Đó là sự thống nhất giữa cái riêng và cái chung, giữa cái "tôi" cá nhân và cái "ta" cộng đồng. Từ "có" được lặp lại nhằm nhấn mạnh sự hiện hữu của Đất Nước trong mỗi con người. Cuộc sống hạnh phúc bình dị của đôi lứa yêu nhau cũng chính là Đất Nước: "Khi hai đứa cầm tay/ Đất Nước trong chúng ta hài hòa nồng thắm". Khi "anh" và "em" nắm tay là biểu tượng của tình yêu son sắt, thủy chung. Tình yêu của anh và em không tách rời mà gắn bó "hài hòa nồng thắm" với tình yêu Đất Nước. Bởi vậy, Đất Nước trường tồn cùng "anh" và "em" trên những bước đường đời : "Ngày mai datej nước là ngày mai hạnh phúc".
Từ tình yêu đôi lứa, nhà thơ mở rộng và nâng cao nhận thức về tình yêu quê hương, đất nước: "Khi chúng ta cầm tay mọi người/ Đất Nước vẹn tròn, to lớn". Nếu tình yêu đôi lứa làm nên sự hài hòa nồng thắm thì tình yêu đối với mọi người sẽ làm nên sự "vẹn tròn, to lớn" của Đất Nước. Sự thống nhất giữa cái tôi cá nhân và cái ta cộng đồng làm nên sức mạnh vô địch. Chính tình yêu đất nước đã khiến bao người con trai ra trận, khiến bao người con gái trở về cuối chiến tuyến. Họ sẵn sàng hi sinh để "làm nên Đất Nước muôn đời".
Nhà thơ tiếp tục khẳng định: "Mai này con ta lớn lên/ Con sẽ mang Đất Nước đi xa/ Đến những tháng ngày mơ mộng". Thế hệ tương lai sẽ kế tục tình yêu của "anh" và "em", của mọi người và của chính mình. Họ sẽ đem Đất Nước đi xa, đến những tháng ngày mơ mộng. Đó là niềm tin mãnh liệt vào thế hệ tương lai sẽ xây dựng và bảo vệ Đất Nước.
Đoạn thơ khép lại bằng lời nhắn nhủ thiết tha: "Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình/ Phải biết gắn bó và san sẻ/ Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở/ Làm nên Đất Nước muôn đời...". Lời nhắn nhủ được thể hiện bằng giọng điệu tâm tình trò chuyện. Nhà thơ xưng hô "em" và "anh" rồi dùng từ "gắn bó" và "san sẻ". Những từ ngữ ấy càng làm nổi bật hơn nữa mối quan hệ gắn bó khăng khít giữa cá nhân với cộng đồng. Mỗi người đều phải biết "hoá thân cho dáng hình xứ sở" để góp phần làm nên "Đất Nước muôn đời".
Bằng ngôn ngữ giản dị, trong sáng, giàu sức gợi, sử dụng sáng tạo các phép tu từ, đặc biệt là phép ẩn dụ, hoán dụ, nhà thơ đã bộc lộ sâu sắc lòng yêu mến và tinh thần trách nhiệm đối với tổ quốc. Đồng thời, khơi dậy trách nhiệm, tình yêu đối với đất nước trong mỗi chúng ta.
Như vậy, đoạn thơ trên đã thể hiện được những suy ngẫm và tình yêu tha thiết của nhà thơ đối với Đất Nước. Qua đó, chúng ta thêm hiểu, thêm yêu và tự hào về mảnh đất hình chữ S.