câu 1. Ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ ba. Người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện mà đứng ngoài để quan sát và miêu tả sự việc diễn ra. Điều này giúp tạo nên tính khách quan và chân thực cho câu chuyện.
câu 2. Những chi tiết miêu tả ngoại hình của nhân vật ông Lư trong đoạn trích:
- Ngoại hình: Ông Lư được miêu tả là một người đàn ông cao tuổi, có mái tóc bạc trắng và bộ râu dài. Mái tóc bạc trắng thể hiện sự già dặn, trải nghiệm cuộc sống của ông. Bộ râu dài tạo nên vẻ ngoài uy nghiêm, trầm tĩnh của ông.
- Trang phục: Ông Lư mặc trang phục truyền thống của người dân miền núi, thường là áo dài tay, quần ống rộng, mang dép lê. Trang phục này phản ánh lối sống giản dị, mộc mạc của ông.
- Hành động: Ông Lư thường xuyên tham gia vào công việc lao động, như sửa sang lại ngôi mộ, chuẩn bị cho đám cưới của con trai. Hành động này thể hiện sự chăm chỉ, cần cù và trách nhiệm của ông đối với gia đình và cộng đồng.
Phản ánh về quá trình giải quyết vấn đề:
Quá trình phân tích chi tiết miêu tả ngoại hình của nhân vật ông Lư đòi hỏi sự chú ý đến từng từ ngữ, hình ảnh được sử dụng trong đoạn trích. Việc xác định các yếu tố miêu tả ngoại hình không chỉ dựa trên những đặc điểm trực tiếp mà còn phải xem xét bối cảnh, hành động và tính cách của nhân vật để hiểu rõ hơn về ý nghĩa ẩn chứa đằng sau đó.
Bên cạnh đó, việc áp dụng phương pháp tiếp cận thay thế giúp học sinh mở rộng kiến thức và kỹ năng phân tích. Thay vì chỉ tập trung vào miêu tả ngoại hình, chúng ta có thể khám phá thêm về tính cách, phẩm chất và vai trò của nhân vật ông Lư trong tác phẩm. Điều này giúp học sinh hiểu sâu sắc hơn về nhân vật và tác phẩm, đồng thời phát triển khả năng tư duy tổng hợp và liên kết.
câu 3. Trong câu văn "Cuối cùng chỉ còn lại dòng sông mở rộng lòng đón nhận mọi số phận.", tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả dòng sông như một con người có tâm hồn và tấm lòng bao dung, độ lượng.
* Gợi hình: Hình ảnh dòng sông không chỉ đơn thuần là một dòng chảy tự nhiên mà trở nên sinh động, gần gũi hơn với con người. Dòng sông được ví như một người mẹ hiền, luôn dang rộng vòng tay chào đón những kiếp người bất hạnh, những mảnh đời lênh đênh.
* Gợi cảm: Biện pháp nhân hóa thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với những số phận bất hạnh. Đồng thời, nó cũng khẳng định sức mạnh tiềm ẩn của thiên nhiên, giúp con người vượt qua khó khăn, tìm thấy niềm hy vọng trong cuộc sống.
Bên cạnh đó, việc sử dụng phép so sánh "dòng sông mở rộng lòng đón nhận" tạo nên một hình ảnh đẹp về sự bao dung, vị tha của dòng sông. Nó gợi liên tưởng đến tình mẫu tử thiêng liêng, nơi dòng sông như một người mẹ che chở, bảo vệ những đứa con thơ dại.
câu 4. Lời nguyền của ông Lư trong đoạn trích thể hiện sự đau khổ và tuyệt vọng của nhân vật trước những biến cố cuộc đời. Ông đã phải chứng kiến cái chết của người thân yêu nhất - người vợ hiền dịu, thủy chung, và giờ đây, ông đang đối mặt với nỗi đau mất mát đó. Lời nguyền như một cách để ông bày tỏ lòng tiếc thương vô hạn dành cho người phụ nữ ấy, đồng thời cũng là lời cảnh tỉnh cho những ai còn sống hãy trân trọng tình cảm gia đình, đừng để đến lúc mất rồi mới hối hận.
câu 5. Em đồng ý với quan niệm của ông Lư về việc cấm các con được đặt chân lên mặt đất. Bởi lẽ, điều này thể hiện sự tôn trọng và tuân thủ quy tắc mà cha mẹ đã đặt ra cho con cái. Ông Lư muốn đảm bảo rằng các con sẽ luôn giữ gìn những giá trị truyền thống và đạo đức trong gia đình. Việc cấm các con được đặt chân lên mặt đất cũng giúp họ tập trung vào công việc và trách nhiệm của mình trên sông. Điều này tạo nên một môi trường sống ổn định và an toàn cho gia đình. Tuy nhiên, em cũng nhận thấy rằng việc áp dụng quy tắc này cần phải linh hoạt và phù hợp với từng hoàn cảnh cụ thể. Đôi khi, việc cho phép các con tiếp xúc với thế giới bên ngoài có thể mang lại lợi ích cho sự phát triển cá nhân của họ. Do đó, việc cân nhắc giữa việc tuân thủ quy tắc và tạo cơ hội cho con cái khám phá cuộc sống là rất quan trọng để xây dựng một gia đình hạnh phúc và bền vững.