câu 1: Thể thơ của đoạn thơ trên là thơ tự do. Đoạn thơ sử dụng nhiều câu thơ ngắn, dài khác nhau, không tuân theo quy luật vần điệu cố định, tạo nên sự linh hoạt trong cách diễn đạt cảm xúc. Cách gieo vần, ngắt nhịp cũng rất đa dạng, góp phần làm tăng tính biểu cảm cho bài thơ.
câu 2: Trong đoạn thơ "Đất Nước", tác giả sử dụng nhiều từ ngữ và hình ảnh để khắc họa nhân vật người chiến sĩ:
* "Chiếc áo sờn": Hình ảnh chiếc áo sờn gợi lên sự vất vả, gian khổ mà người lính phải trải qua trong cuộc sống chiến đấu. Chiếc áo sờn cũng là biểu tượng cho sự hy sinh thầm lặng của họ.
* "Hơi ấm vẫn còn đây": Từ ngữ "hơi ấm" thể hiện tình cảm ấm áp, lòng dũng cảm và tinh thần kiên cường của người chiến sĩ. Dù đã ra đi nhưng hơi ấm ấy vẫn còn đọng lại trong tâm trí người mẹ, thể hiện sự kính trọng và biết ơn sâu sắc đối với họ.
* "Hình hài để hoàng hôn đời mẹ vẫn thấy nắng ban mai lấp lánh mắt con": Câu thơ này miêu tả vẻ đẹp rạng ngời, đầy sức sống của người chiến sĩ ngay cả khi họ đã hi sinh. Họ luôn tỏa sáng như ánh nắng ban mai, mang lại niềm tin và hy vọng cho thế hệ sau.
* "Giấc thảnh thơi": Cụm từ này thể hiện mong ước giản dị của người mẹ dành cho con trai mình. Người mẹ mong rằng con trai sẽ được nghỉ ngơi, thư giãn sau những ngày tháng chiến đấu vất vả.
Những từ ngữ và hình ảnh này góp phần tạo nên bức tranh chân thực, xúc động về hình ảnh người chiến sĩ Việt Nam - những người anh hùng thầm lặng, cống hiến hết mình cho Tổ quốc. Đồng thời, chúng cũng thể hiện tình cảm sâu nặng, lòng biết ơn của tác giả đối với những người lính đã hy sinh vì độc lập, tự do của dân tộc.
câu 3: Trong đoạn thơ, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa với cụm từ "lìa cành bất chợt" để miêu tả sự ra đi đột ngột của người con trai. Việc nhân hóa "cành" bằng động từ "lìa" tạo nên cảm giác tiếc nuối, đau đớn khi phải chia ly. Hình ảnh "cành" tượng trưng cho cuộc sống ngắn ngủi, mong manh của người con trai, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc nỗi buồn, mất mát của người mẹ. Biện pháp tu từ này góp phần làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, đồng thời thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con.
câu 4: Hai câu thơ “ngủ đi con, cho mẹ ru lần cuối giấc thảnh thơi bay đến những mặt trời” mang ý nghĩa sâu sắc về tình mẫu tử và khát vọng sống của người mẹ trong hoàn cảnh đau thương.
- Ý nghĩa trực tiếp: Câu thơ thể hiện sự an ủi, vỗ về của người mẹ dành cho đứa con đã hy sinh. Mẹ mong con được yên nghỉ, nhưng đồng thời cũng khao khát con được sống lại, được tiếp tục cống hiến cho Tổ quốc. Hình ảnh “mặt trời” ẩn dụ cho tương lai tươi sáng, cho lý tưởng cao đẹp mà con đã theo đuổi.
- Ý nghĩa biểu tượng: Hai câu thơ phản ánh nỗi đau mất mát, sự tiếc nuối và niềm tin vào cuộc sống của người mẹ. Mẹ chấp nhận sự thật đau đớn, nhưng lòng mẹ vẫn hướng về tương lai, về những điều tốt đẹp mà con đã góp phần xây dựng.
- Tác dụng nghệ thuật: Câu thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu cảm xúc, tạo nên hiệu quả thẩm mỹ cao. Nhịp thơ chậm rãi, du dương, gợi lên âm hưởng buồn bã, xót xa, nhưng cũng đầy hi vọng.
Kết luận: Hai câu thơ là minh chứng cho tình mẫu tử thiêng liêng, cho tinh thần bất khuất, kiên cường của người phụ nữ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nó khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm về giá trị của cuộc sống, về trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với quê hương, đất nước.
câu 5: Đoạn thơ trên đã gợi lên trong tôi nhiều suy nghĩ sâu sắc về tình cảm gia đình và trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với quê hương, đất nước. Bài thơ thể hiện sự đau đớn, tiếc nuối khi mất mát người thân, đồng thời cũng khẳng định ý chí kiên cường, quyết tâm cống hiến của thế hệ trẻ Việt Nam.
Trước hết, đoạn thơ nhắc nhở chúng ta về giá trị thiêng liêng của gia đình. Hình ảnh "bữa cơm chiều vẫn đợi", "cây khế già", "cây xoan nâu" tượng trưng cho sự chờ mong, hy vọng của người ở lại. Khi người con trai hi sinh, họ chỉ biết lặng lẽ ngóng trông, không thể nào nguôi ngoai nỗi nhớ nhung. Điều đó khiến tôi nhận thức rõ ràng hơn về vai trò quan trọng của gia đình trong cuộc sống. Gia đình là nơi nuôi dưỡng, che chở và yêu thương chúng ta vô điều kiện. Chúng ta cần trân trọng và gìn giữ hạnh phúc gia đình bằng tất cả khả năng của mình.
Thứ hai, đoạn thơ khơi dậy lòng yêu nước, tinh thần trách nhiệm của tuổi trẻ. Người con trai ra đi bảo vệ Tổ quốc, mang theo khát vọng xây dựng đất nước giàu đẹp. Dù phải đối mặt với hiểm nguy, gian khổ, anh vẫn luôn hướng về quê hương, đất nước. Sự hi sinh cao cả ấy khiến tôi cảm thấy tự hào và biết ơn thế hệ trước. Đồng thời, nó cũng thúc giục tôi phải nỗ lực học tập, rèn luyện để trở thành công dân có ích, góp phần xây dựng đất nước ngày càng phát triển.
Cuối cùng, đoạn thơ nhấn mạnh tầm quan trọng của việc ghi nhớ lịch sử, truyền thống dân tộc. Tác giả sử dụng hình ảnh "áo sờn", "hơi ấm" để gợi nhắc về quá khứ hào hùng, oanh liệt của cha ông. Chúng ta cần biết ơn những người đã ngã xuống vì độc lập, tự do của đất nước. Đồng thời, chúng ta cũng cần tiếp tục kế thừa và phát huy những giá trị tốt đẹp mà họ đã để lại.
Tóm lại, đoạn thơ trên đã mang đến cho tôi những bài học quý giá về tình cảm gia đình, lòng yêu nước và trách nhiệm của mỗi cá nhân đối với quê hương, đất nước. Tôi tin rằng, nếu mỗi người đều hiểu và thực hiện được những điều này thì xã hội sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.