ii:
câu 1. Phần đọc hiểu:
* Người kể chuyện: Đoạn trích sử dụng người kể chuyện ngôi thứ nhất, xưng "tôi" (tác giả Tạ Thanh Hải).
* Biện pháp tu từ: Câu văn "Thi thoảng bà ghé qua nhà săm soi cách ăn ở thu vén của mẹ, thở dài thườn thượt khi thấy cái bụng con dâu vẫn phẳng lì như con cá đét." sử dụng biện pháp so sánh: "cái bụng con dâu vẫn phẳng lì như con cá đét". Biện pháp này giúp tăng sức gợi hình, tạo ấn tượng mạnh mẽ về sự thiếu vắng, mong manh của hạnh phúc gia đình. Nó thể hiện sự khắc khoải, lo lắng của bà nội đối với cuộc sống của con dâu và cháu gái.
* Thay đổi điểm nhìn: Tác giả sử dụng nhiều góc nhìn khác nhau để miêu tả câu chuyện. Từ góc nhìn của bà nội, người kể chuyện quan sát hành động, suy nghĩ của bà khi chứng kiến cảnh con dâu không có thai. Góc nhìn của mẹ và hai đứa con gái cũng được thể hiện rõ nét, góp phần tạo nên bức tranh toàn diện về cuộc sống khó khăn, đầy thử thách của gia đình.
* Phẩm chất của nhân vật người mẹ: Người mẹ trong đoạn trích là một người phụ nữ kiên cường, chịu đựng và hy sinh vì gia đình. Bà luôn cố gắng vun vén cho hạnh phúc của con cái, dù phải trải qua nhiều khó khăn, gian khổ. Tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của bà dành cho chồng con khiến người đọc xúc động.
* Thông điệp: Thông điệp chính của đoạn trích là ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, sự hy sinh cao cả của người mẹ. Đồng thời, tác giả cũng muốn gửi gắm thông điệp về sự kiên trì, lạc quan, vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Viết đoạn nghị luận:
Tình huống truyện trong đoạn trích "Đường đến chân trời" của Tạ Thanh Hải là một câu chuyện đầy bi kịch về số phận của một gia đình miền núi. Qua đó, tác giả đã khéo léo phản ánh những vấn đề xã hội nhức nhối như nghèo đói, bạo lực gia đình, sự cô đơn và bất công.
Câu chuyện bắt đầu bằng hình ảnh bà nội, một người phụ nữ hiền hậu, giàu lòng vị tha, luôn hết lòng vì con cháu. Tuy nhiên, cuộc sống khó khăn, nghèo đói đã đẩy bà vào cảnh bế tắc, dẫn đến việc bà phải chấp nhận cuộc hôn nhân không hạnh phúc với người đàn ông nghiện ngập, vũ phu. Cuộc sống của bà và con cháu càng thêm khốn khổ khi người chồng tiếp tục lún sâu vào con đường nghiện ngập, rượu chè, cờ bạc.
Sự bất hạnh của gia đình bà nội là minh chứng cho những hệ lụy của nghèo đói, thiếu hụt tri thức và giáo dục. Những người dân vùng cao vốn đã phải đối mặt với điều kiện tự nhiên khắc nghiệt, nay lại phải gánh thêm gánh nặng của nạn đói nghèo, khiến họ dễ dàng rơi vào vòng xoáy của tệ nạn xã hội.
Tuy nhiên, trong hoàn cảnh khó khăn ấy, tình mẫu tử thiêng liêng vẫn tỏa sáng. Hình ảnh người mẹ, dù phải chịu đựng bao nhiêu cay đắng, vẫn luôn cố gắng vun vén cho hạnh phúc của con cái, hy sinh tất cả vì tương lai của con. Điều này khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng.
Ngoài ra, tác giả cũng khéo léo lồng ghép những chi tiết về sự cô đơn, lạc lõng của con người trong xã hội. Hình ảnh người mẹ phải xa quê hương, rời bỏ gia đình để tìm kiếm cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng cuối cùng lại phải đối mặt với sự cô đơn, lạc lõng nơi đất khách quê người. Đây là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của sự gắn kết cộng đồng, về việc mỗi người cần biết trân trọng những giá trị truyền thống, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.
Tóm lại, tình huống truyện trong "Đường đến chân trời" là một câu chuyện đầy bi kịch, phản ánh những vấn đề xã hội nhức nhối. Qua đó, tác giả đã khẳng định giá trị của tình mẫu tử, sự hy sinh cao cả của người mẹ và nhấn mạnh tầm quan trọng của sự gắn kết cộng đồng.