24/05/2025
24/05/2025
24/05/2025
Bài thơ “Củi lửa” của Dương Kiều Minh là một khúc tâm tình đầy xúc cảm về quê hương qua hình ảnh giản dị mà sâu sắc – củi và lửa. Từ những hình ảnh gần gũi như bếp lửa, bó củi, tiếng rơm cháy, tác giả đã gợi lên một không gian đậm đà tình quê. Vẻ đẹp của quê hương hiện lên không rực rỡ, lộng lẫy mà ấm áp, bình dị, gắn bó với cuộc sống hàng ngày của người dân lao động. Củi là hình ảnh của sự cần mẫn, lam lũ, là kết tinh của mồ hôi cha, công sức mẹ, còn lửa là biểu tượng cho hơi ấm gia đình, tình thân và niềm hy vọng. Trong dòng chảy hồi ức, người đọc bắt gặp hình ảnh người mẹ tảo tần, người cha lặng lẽ, những mùa đông se lạnh được sưởi ấm bằng ngọn lửa yêu thương. Bài thơ không chỉ là một lời tri ân quê hương mà còn là sự khẳng định rằng, quê hương luôn là nơi lưu giữ ký ức, chở che tâm hồn, nơi ta luôn muốn trở về. Chính sự dung dị ấy đã làm nên vẻ đẹp sâu lắng và thiêng liêng của quê hương trong “Củi lửa”.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
3 giờ trước
3 giờ trước
Top thành viên trả lời