câu 1. Đoạn trích được viết theo thể thơ lục bát, với các đặc trưng như:
- Số tiếng: Mỗi cặp câu gồm 1 dòng 6 tiếng và 1 dòng 8 tiếng.
- Vần chân: Vần chân thường là vần bằng (ví dụ: "tình" - "mình", "nghe" - "thương").
- Nhịp: Nhịp chẵn, thường là nhịp 2/2 hoặc 4/4.
- Gieo vần: Thường gieo vần chân ở cuối mỗi câu, tạo sự liên kết giữa các câu trong bài thơ.
Kết luận: Đoạn trích sử dụng thể thơ lục bát, một thể thơ truyền thống của Việt Nam, mang đậm tính dân gian và dễ nhớ, dễ thuộc. Việc phân tích cấu trúc, vần chân, nhịp và gieo vần giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cách thức tổ chức ngôn ngữ trong thơ ca, từ đó nâng cao khả năng cảm thụ tác phẩm văn học.
câu 2. Trong khổ thơ 1, tác giả đã sử dụng nhiều từ ngữ và hình ảnh để thể hiện ký ức tuổi thơ của nhân vật trữ tình:
- "Những ngày không": Cụm từ này gợi lên khoảng thời gian vô tư, hồn nhiên, không lo toan, suy nghĩ của tuổi thơ. Nó tạo nên cảm giác nhẹ nhàng, thanh thản, như một dòng chảy êm đềm của quá khứ.
- "Biển", "cánh buồm trắng": Hình ảnh biển rộng lớn, mênh mông tượng trưng cho sự bao la, rộng mở của thế giới tuổi thơ. Cánh buồm trắng là biểu tượng cho khát vọng khám phá, chinh phục, ước mơ bay cao, bay xa của trẻ thơ.
- "Con thuyền giấy": Con thuyền giấy nhỏ bé, đơn sơ nhưng lại mang trong mình niềm vui, sự háo hức của tuổi thơ. Nó là phương tiện để những đứa trẻ thỏa sức tưởng tượng, phiêu lưu trong thế giới riêng của mình.
- "Cầu tre": Cầu tre là hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam, gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ. Nó gợi lên sự bình yên, giản dị, ấm áp của cuộc sống thôn dã.
- "Lời thề": Lời thề là dấu ấn thiêng liêng của tuổi thơ, thể hiện lòng dũng cảm, quyết tâm, ý chí vươn lên của những đứa trẻ. Nó cũng là động lực thúc đẩy họ trưởng thành, vượt qua mọi khó khăn thử thách.
Phản ánh:
Qua việc phân tích các yếu tố ngôn ngữ, ta có thể thấy rằng tác giả đã sử dụng những từ ngữ, hình ảnh rất cụ thể, sinh động để tái hiện lại khung cảnh tuổi thơ đầy ắp kỉ niệm. Những chi tiết ấy không chỉ gợi tả về mặt hình ảnh mà còn khơi gợi những cảm xúc, suy ngẫm sâu sắc về giá trị của tuổi thơ, về những gì đã mất đi khi con người trưởng thành.
câu 3. Trong đoạn trích, tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ liệt kê để miêu tả những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ của vùng đất Tây Nguyên. Việc liệt kê các danh từ như "nắng", "gió", "mây", "sông", "rừng" tạo nên một bức tranh sinh động về cảnh sắc nơi đây.
* "Nắng vàng rực rỡ": Gợi lên sự ấm áp, rạng rỡ của ánh nắng mặt trời, làm nổi bật vẻ đẹp rực rỡ của thiên nhiên Tây Nguyên.
* "Gió thổi vi vu": Tạo cảm giác nhẹ nhàng, thanh bình, gợi liên tưởng đến không khí trong lành, mát mẻ của vùng núi cao.
* "Mây trắng bồng bềnh": Thể hiện sự bao la, rộng lớn của bầu trời, đồng thời mang lại cảm giác thanh tao, lãng mạn cho khung cảnh.
* "Sông xanh uốn lượn": Hình ảnh dòng sông hiền hòa, êm đềm, góp phần tạo nên vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình cho bức tranh thiên nhiên.
* "Rừng già bạt ngàn": Thể hiện sự hoang sơ, hùng vĩ của thiên nhiên Tây Nguyên, tạo ấn tượng mạnh mẽ về sức sống mãnh liệt của vùng đất này.
Việc liệt kê các yếu tố tự nhiên giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh thiên nhiên Tây Nguyên với đầy đủ màu sắc, âm thanh, hương vị. Đồng thời, việc sắp xếp các danh từ theo trình tự từ gần đến xa, từ thấp đến cao cũng tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt, khiến cho bức tranh thiên nhiên trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.
câu 4. Hai câu thơ "tuổi thơ tôi cứ ngỡ mất đi rồi / năm tháng đi qua không bao giờ chảy lại" thể hiện sự tiếc nuối, hoài niệm về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ đã qua.
- Câu thơ đầu tiên sử dụng biện pháp tu từ so sánh "cứ ngỡ mất đi rồi", tạo nên cảm giác hụt hẫng, tiếc nuối khi tuổi thơ đã trôi qua. Từ "ngỡ" gợi lên sự bất ngờ, bàng hoàng trước sự thay đổi nhanh chóng của thời gian.
- Câu thơ thứ hai sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa "năm tháng đi qua không bao giờ chảy lại". Hình ảnh "năm tháng" được nhân hóa như một dòng sông chảy mãi không ngừng nghỉ, tượng trưng cho sự vô tận của thời gian. Cụm từ "không bao giờ chảy lại" nhấn mạnh vào sự vĩnh cửu của thời gian, khiến con người càng thêm tiếc nuối và nhớ nhung về quá khứ.
Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng tuổi thơ là một phần ký ức quý giá mà mỗi người đều trân trọng. Dù thời gian có trôi đi, nhưng những kỷ niệm đẹp đẽ ấy vẫn luôn sống mãi trong tâm trí mỗi người.
câu 5. Từ văn bản, tôi nhận thức được rằng mỗi cá nhân đều có trách nhiệm đóng góp vào sự phát triển chung của cộng đồng. Thay vì chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân, chúng ta nên đặt lòng tự hào và tình yêu quê hương lên hàng đầu. Điều này đòi hỏi chúng ta phải cống hiến hết mình cho đất nước, bằng cách làm việc chăm chỉ, học hỏi và rèn luyện kỹ năng để trở thành công dân có ích. Ngoài ra, chúng ta cũng cần thể hiện tinh thần đoàn kết và sẵn sàng hỗ trợ lẫn nhau khi gặp khó khăn. Bằng cách thực hiện những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa này, chúng ta sẽ góp phần xây dựng một xã hội phồn vinh và bền vững.
<> `#` `Lan`