29/05/2025

29/05/2025
29/05/2025
Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, hình ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn là nguồn cảm hứng lớn cho nhiều thế hệ nhà văn, nhà thơ. Hình ảnh Người không chỉ được khắc họa trong những trang sử hào hùng, mà còn hiện diện một cách mộc mạc, thân thương trong đời sống hằng ngày của người dân Việt Nam. Đặc biệt, trong thơ ca viết cho thiếu nhi, hình ảnh Bác Hồ càng trở nên gần gũi, giản dị mà sâu sắc. Bài thơ "Ảnh Bác" của Trần Đăng Khoa là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình cảm kính yêu, lòng biết ơn của thiếu nhi đối với Bác Hồ – vị cha già dân tộc.
Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã giới thiệu một hình ảnh vô cùng quen thuộc:
Trên tường nhà em
Có ảnh Bác Hồ
Hình ảnh “ảnh Bác Hồ” treo trên tường là một chi tiết giản dị nhưng rất thiêng liêng, gợi nhớ đến truyền thống tốt đẹp của người dân Việt Nam luôn dành một vị trí trang trọng trong nhà để tưởng nhớ công ơn Bác. Câu thơ mộc mạc, không trau chuốt, giống như lời kể của một em bé, nhưng lại chứa đựng một tình cảm lớn lao. Bác không chỉ là lãnh tụ vĩ đại mà còn là người thân trong mỗi gia đình.
Tiếp theo, hình ảnh Bác được khắc họa với sự gần gũi và đầy yêu thương:
Ngày ngày Bác nhìn em
Bác mỉm cười hiền hậu
Với hai câu thơ ngắn gọn, tác giả đã làm nổi bật thần thái của Bác qua nụ cười “hiền hậu”. Hình ảnh Bác hiện lên không phải bằng những chiến công hay lời dạy lớn lao, mà bằng ánh mắt trìu mến và nụ cười hiền lành như một người ông thân thương. Dưới con mắt ngây thơ của trẻ nhỏ, Bác như luôn dõi theo, che chở, khuyến khích em học tập và rèn luyện.
Không dừng lại ở việc miêu tả, bài thơ đi sâu hơn vào nội tâm của em bé – nhân vật trữ tình trong bài:
Mỗi khi em làm điều xấu
Như trốn học, nghịch ngợm, lêu lổng ngoài đường
Em thấy như Bác buồn hơn
Em nhìn ảnh Bác, em thương Bác lắm
Đây là đoạn thơ giàu tính tự sự và thể hiện rõ sự tự kiểm điểm của em nhỏ. Những hành động sai trái như “trốn học, nghịch ngợm” không chỉ khiến người lớn buồn lòng, mà còn khiến em cảm thấy “Bác buồn hơn”. Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa khi cho rằng ảnh Bác biết buồn, biết vui – điều đó thể hiện một sự gắn bó mật thiết giữa em nhỏ và Bác Hồ. Qua đó, ảnh Bác trở thành một biểu tượng đạo đức, một chuẩn mực sống giúp em nhỏ soi rọi lại hành vi của mình.
Sự cảm nhận đó không chỉ dừng lại ở nỗi ân hận, mà còn dẫn đến một lời hứa chân thành, đầy quyết tâm:
Em tự hứa chăm ngoan
Học hành thật giỏi
Nghe lời thầy cô
Xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ
Bốn câu thơ ngắn như một lời tuyên thệ giản dị mà thiêng liêng. Em bé đã nhận ra trách nhiệm của bản thân – phải sống tốt, học tập chăm ngoan để xứng đáng với tình yêu thương và sự hy sinh của Bác. Đây không chỉ là lời hứa của một đứa trẻ, mà còn là biểu hiện của lòng biết ơn sâu sắc và ý thức tu dưỡng đạo đức.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ 5 chữ, kết hợp cùng ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu, rất phù hợp với lứa tuổi thiếu nhi. Giọng điệu thơ nhẹ nhàng, mộc mạc, chan chứa tình cảm. Đặc biệt, hình ảnh Bác Hồ được miêu tả không bằng những chi tiết cao siêu mà thông qua cảm nhận trong trẻo, chân thành của một em nhỏ – điều này tạo nên sức lay động sâu xa nơi người đọc.
Tóm lại, "Ảnh Bác" là một bài thơ ngắn nhưng chứa đựng giá trị tư tưởng và tình cảm to lớn. Bài thơ không chỉ ca ngợi tình cảm kính yêu của thiếu nhi đối với Bác Hồ mà còn khơi dậy ý thức tự giác rèn luyện, học tập trong mỗi người trẻ. Qua ánh mắt thơ ngây của em nhỏ, hình ảnh Bác Hồ hiện lên gần gũi, giản dị mà thiêng liêng, là ngọn đèn soi sáng con đường trưởng thành cho các thế hệ mai sau.
29/05/2025
Bác Hồ là một đề tài muôn thuở trong thi ca Việt Nam. Có rất nhiều nhà thơ đã lấy hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh làm nguồn cảm hứng bất tận cho những sáng tác của mình. Một trong số đó có cố nhà thơ Trần Đăng Khoa với tác phẩm Ảnh Bác (1969). Bài thơ đã đem đến cho người đọc thật nhiều cảm xúc.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã miêu tả không gian trong một ngôi nhà khá đặc biệt:
"Góc bàn học treo ảnh Bác
Hồn nhiên gương mặt trẻ thơ
Cái trán rộng, đôi mắt sáng
Ngồi trên ghế, Bác dệt chiến công."
Đến khổ thơ tiếp theo, tác giả đã miêu tả hành động của em bé khi nhìn thấy bức ảnh Bác Hồ:
"Ngày ngày gương mặt Bác
Hiền như cuộc sống thường
Bác nhìn chúng cháu đây
Rồi mỉm cười với cháu
Vâng lời Bác dặn dò
Cháu sẽ gắng thật ngoan"
Mỗi ngày trôi qua, cậu bé đều chăm chỉ học tập và rèn luyện. Nhìn ngắm bức ảnh Bác Hồ, em như được truyền thêm sức mạnh và động lực để cố gắng hơn nữa. Hình ảnh "bàn tay nhỏ vẫy/ Bàn tay lớn vẫy lại" gợi cho ta mối quan hệ gần gũi giữa lãnh tụ và nhân dân. Dù Bác Hồ có là một vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc nhưng Người vẫn giữ được lối sống giản dị, chan hòa với nhân dân. Mỗi lần bắt gặp ánh mắt của Bác, cậu bé lại cảm thấy như được truyền thêm sức mạnh và niềm tin để vượt qua mọi khó khăn phía trước. Chắc hẳn, Bác cũng coi tất cả thiếu niên nhi đồng lúc bấy giờ giống như đứa con thân yêu của mình, nên mới có thể nhìn chúng cháu bằng cái nhìn trìu mến, yêu thương như vậy! Lời tự nhủ của cậu bé ở cuối khổ thơ cho thấy được nhận thức đúng đắn, rõ ràng của thế hệ trẻ về trách nhiệm của bản thân đối với đất nước. Đó cũng chính là lời khẳng định chắc nịch về tương lai tươi sáng của Tổ quốc dưới sự dẫn dắt của Đảng và Nhà nước.
Khổ thơ cuối cùng khép lại bài thơ là giấc mơ tuyệt vời của em bé:
"Cháu nằm trên giường bé
Nhìn ảnh Bác lặng thầm
Bỗng cháu thấy Bác hôn
Cháu thật mau
Lòng sung sướng vô ngần
Từ phòng họp Bộ Chính trị
Bác trở về nhà sàn
Đêm nay ngủ sớm chăng?"
Trong giấc mơ của mình, cậu bé được Bác Hồ trực tiếp hôn lên trán. Đó là niềm hạnh phúc vô bờ bến, thể hiện niềm tin yêu của thiếu nhi Việt Nam dành cho Người. Đồng thời, giấc mơ còn hé lộ mong ước cháy bỏng của em là được gặp Bác Hồ. Ước muốn ấy xuất phát từ trái tim yêu thương và ngưỡng mộ vô hạn đối với vị cha già dân tộc. Khát khao ấy cũng giống với khát khao chung của tất cả thiếu nhi lúc bấy giờ, mong muốn đất nước luôn luôn bình yên và Bác luôn khỏe mạnh, để có thể mãi mãi dẫn dắt các em đi lên.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
9 giờ trước
9 giờ trước
Top thành viên trả lời