30/05/2025
30/05/2025
31/05/2025
“Nếu bạn đang thấy đau, bạn đang sống. Nhưng nếu bạn cảm thấy nỗi đau của người khác, bạn là con người.” – Lép Tôn-xtôi
Câu nói nổi tiếng của đại văn hào Nga Lép Tôn-xtôi không chỉ là lời triết lý sâu sắc về cuộc sống, mà còn là lời nhắn nhủ đầy nhân văn về lòng trắc ẩn và sự đồng cảm. Từ góc nhìn của một người trẻ trong thế giới hiện đại, tôi cho rằng đây là một chân lý cần được khơi dậy và gìn giữ – bởi cảm nhận được nỗi đau của người khác chính là biểu hiện rõ nhất của tình người.
Thật vậy, trong hành trình sống, ai cũng sẽ phải trải qua những nỗi đau – về thể xác, tinh thần, hay cảm xúc. Khi cảm nhận được nỗi đau của bản thân, chúng ta ý thức được sự hiện diện của mình trong cuộc đời. Nhưng khi cảm nhận được nỗi đau của người khác, chúng ta không chỉ đang sống, mà còn đang trở thành “con người” đúng nghĩa – một cá thể có trái tim biết rung động, biết yêu thương và biết chia sẻ.
Lòng trắc ẩn không phải là điều gì quá cao siêu. Đó có thể là cái nắm tay an ủi một người bạn đang buồn, là ánh mắt sẻ chia với một cụ già bán vé số trong mưa, là hành động đứng lên bảo vệ kẻ yếu thế khi họ bị bắt nạt. Những hành động ấy tuy nhỏ, nhưng lại thể hiện một tâm hồn lớn – một con người sống có tình, có nghĩa và không vô cảm trước nỗi khổ của đồng loại.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại đầy hối hả và cạnh tranh, nhiều người đang dần đánh mất đi khả năng đồng cảm. Có những người chỉ biết sống cho riêng mình, vô cảm trước nỗi đau của người khác, thậm chí thờ ơ với bất công, bạo lực hay nghèo đói quanh mình. Đó là khi con người vẫn còn "sống" nhưng đã đánh rơi phần "người". Khi ấy, xã hội sẽ trở nên lạnh lẽo, đầy rẫy sự vô tâm và mất mát giá trị đạo đức.
Là người trẻ, chúng ta không chỉ cần sống hết mình cho ước mơ, mà còn cần giữ gìn ngọn lửa của lòng nhân ái. Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc lắng nghe nhiều hơn, giúp đỡ nhiều hơn, và nhìn thế giới bằng ánh mắt của yêu thương. Biết đau trước nỗi đau của người khác không khiến ta yếu đuối, mà khiến ta mạnh mẽ hơn – bởi chỉ những trái tim can đảm mới dám mở lòng để yêu thương trong một thế giới còn nhiều khắc nghiệt.
Tóm lại, lời nói của Lép Tôn-xtôi là một thông điệp nhân văn sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta, đặc biệt là người trẻ, đừng chỉ sống như một cá thể tồn tại, mà hãy sống như một con người thực sự – biết cảm thông, sẻ chia và yêu thương. Bởi chính sự đồng cảm sẽ là cầu nối đưa con người lại gần nhau hơn, xây dựng một xã hội ấm áp và nhân văn hơn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời