Phạm Tiến Duật là một trong những gương mặt tiêu biểu của lớp nhà thơ trẻ trong những năm chống Mĩ cứu nước. Thơ ông tập trung thể hiện thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mĩ qua các hình tượng người lính và những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. "Gửi em, cô thanh niên xung phong" là một trong những thi phẩm đặc sắc của ông. Bài thơ đã khắc hoạ thành công hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Đặc biệt, hai khổ thơ cuối bài đã xây dựng thành công bức chân dung tuyệt đẹp về họ.
Hai khổ thơ cuối bài thơ là lời bộc bạch chân thành của người lính về hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong. Trước hết, hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong hiện lên thật đẹp đẽ:
"Em là ai, cô gái hay nàng tiên Em có tuổi hay không có tuổi Mái tóc em đấy hay là mây là suối Đôi dép em mang chở nặng đường dài"
Hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong hiện lên qua cái nhìn say đắm, tràn đầy ngưỡng mộ của người lính. Người lính lái xe bị cuốn hút bởi vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm mà cũng hết sức mơ mộng của các cô gái. Các cô gái ấy vừa giống "cô gái", lại vừa giống "nàng tiên" bởi vẻ đẹp kì ảo, lung linh, huyền diệu. Các cô vừa có nét hồn nhiên, trong trẻo của tuổi trẻ lại vừa mang vẻ lãng mạn, bay bổng. Vẻ đẹp ấy được gợi lên qua mái tóc mềm mại như mây, như suối và đôi dép chở nặng đường dài. Qua cái nhìn của người lính, các cô gái dường như không còn mang tuổi tác, thời gian bởi vẻ đẹp trẻ trung, tươi tắn.
Không chỉ vậy, các cô gái thanh niên xung phong còn hiện lên với vẻ đẹp của lí tưởng, khát vọng cống hiến cao cả:
"Cô gái da nâu bừng ánh lửa đêm khơi Hay em là nắng, vụt từ trời xanh?"
Người lính lái xe đặt ra câu hỏi tu từ "hay em là nắng, vụt từ trời xanh?". Cách gọi "cô gái" cũng trở thành "em" vừa thể hiện sự trân trọng, vừa ẩn chứa tình cảm thiết tha, trìu mến. Các cô gái ấy giống như ánh nắng ban mai, rực rỡ, ấm áp, tươi mới. Họ mang trong mình sức sống mãnh liệt, căng tràn nhựa sống. Đó là vẻ đẹp của nhiệt huyết tuổi trẻ, của lí tưởng cao đẹp, sẵn sàng dâng hiến và hi sinh cho Tổ quốc.
Như vậy, hai khổ thơ cuối bài thơ đã khắc hoạ thành công hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Họ là những người con gái mang vẻ đẹp của tuổi trẻ, của lí tưởng cao cả. Đồng thời, qua đó, tác giả còn ca ngợi vẻ đẹp của những người con gái Việt Nam.
Bên cạnh đó, hai khổ thơ còn thể hiện sự gặp gỡ, đồng điệu trong tâm hồn giữa người lính và cô gái thanh niên xung phong. Điều này được thể hiện qua câu thơ "Lại đi, lại đi trời xanh thêm". Điệp từ "lại đi" được lặp lại hai lần cùng hình ảnh ẩn dụ "trời xanh thêm" đã thể hiện niềm tin, hi vọng về tương lai tươi sáng của đất nước. Hai khổ thơ đã khép lại bài thơ bằng âm hưởng của niềm tin, niềm lạc quan, tin tưởng vào ngày thống nhất Bắc - Nam.
Có thể nói, hai khổ thơ cuối bài thơ "Gửi em, cô thanh niên xung phong" đã khắc hoạ thành công hình ảnh những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Đồng thời, qua đó, tác giả còn ca ngợi vẻ đẹp của những người con gái Việt Nam.