01/06/2025


01/06/2025
01/06/2025
Hai khổ thơ cuối bài Thăm lăng Bác đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi những hình ảnh đẹp, xúc động, thể hiện sự kính yêu và tiếc thương của tác giả trước sự ra đi của vị lãnh tụ vĩ đại. Mở đầu là hình ảnh:
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.”
Tác giả đã sử dụng hình ảnh ẩn dụ đầy sáng tạo: mặt trời của thiên nhiên “đi qua trên lăng” và “mặt trời trong lăng” chính là Bác – Người đã đem ánh sáng cách mạng, soi đường cho dân tộc. Cách sử dụng từ “rất đỏ” không chỉ miêu tả màu sắc mà còn gợi lên sức sống, lý tưởng cao đẹp của Bác luôn rực rỡ, trường tồn. Đặc biệt, hai câu thơ cuối là lời tâm nguyện tha thiết:
“Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác,
Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây...”
Tố Hữu ước muốn hóa thân thành những sự vật nhỏ bé, bình dị: con chim, đóa hoa, cây tre… để được gần gũi bên Người, để canh giữ, dâng hiến, tri ân Bác mãi mãi. Những hình ảnh ấy giản dị, trong sáng, nhưng chất chứa tình cảm lớn lao, lòng biết ơn sâu sắc. Tất cả tạo nên một không gian thiêng liêng, yên bình – nơi giấc ngủ của Bác được bảo vệ bằng tình yêu thương vô hạn của nhân dân và của nhà thơ. Qua đó, ta cảm nhận được cuộc đời thanh cao của Bác và tấm lòng kính yêu vô bờ của Tố Hữu – người con của dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời