câu 1: Thể thơ tự do
câu 2: Hình ảnh biểu tượng xuyên suốt trong bài thơ "Những Con Đường Tháng Giêng" của Xuân Quỳnh là con đường. Hình ảnh này được sử dụng để thể hiện sự thay đổi, phát triển và hy vọng của Hà Nội sau chiến tranh.
* Con đường là nơi chứng kiến sự chuyển mình của thành phố, từ những con đường cổ kính, rêu phong đến những con đường mới xây dựng, đầy sức sống.
* Con đường còn là biểu tượng cho sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa những kỷ niệm đẹp đẽ và tương lai tươi sáng.
* Qua hình ảnh con đường, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về sự hồi sinh, niềm tin vào tương lai tốt đẹp hơn.
câu 3. Trong bài thơ "Những Con Đường Tháng Giêng", tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ "Tôi yêu" nhằm nhấn mạnh cảm xúc yêu mến, tự hào của mình đối với Hà Nội. Điệp ngữ này được lặp lại xuyên suốt bài thơ, tạo nên nhịp điệu đều đặn, đồng thời làm nổi bật chủ thể trữ tình - chính là tác giả.
* Nhấn mạnh: Việc lặp lại cụm từ "Tôi yêu" khẳng định sự yêu mến mãnh liệt của tác giả dành cho Hà Nội, không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài mà còn là những giá trị tinh thần sâu sắc ẩn chứa bên trong.
* Tạo ấn tượng: Sự lặp lại tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt, khiến người đọc chú ý hơn vào những hình ảnh, chi tiết cụ thể được miêu tả trong bài thơ.
* Gợi liên tưởng: Cụm từ "Tôi yêu" gợi lên những suy ngẫm về tình yêu quê hương, đất nước, khơi gợi lòng yêu mến, tự hào dân tộc trong mỗi người đọc.
Điệp ngữ "Tôi yêu" góp phần tạo nên giọng điệu tha thiết, đầy cảm xúc cho bài thơ, giúp người đọc cảm nhận rõ nét tình yêu nồng nàn, da diết của tác giả dành cho Hà Nội.
câu 4. Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Những Con Đường Tháng Giêng" của Xuân Quỳnh thể hiện rõ nét qua việc tác giả miêu tả vẻ đẹp của Hà Nội vào dịp Tết Nguyên Đán. Từ những hình ảnh quen thuộc như cây cơm nguội lá vàng, ngọn đèn thắp sáng lúc hoàng hôn, mái phố cũ nhấp nhô trong khói nhạt, tác giả dần chuyển sang những khung cảnh tươi mới hơn như hoa đào nở sớm, cỏ ven hồ xanh mướt, những con đường đông vui như tuổi trẻ như cuộc đời. Cảm xúc của nhân vật trữ tình được thể hiện qua sự thay đổi từ những ký ức xưa cũ, hoài niệm về quá khứ đến niềm vui, hy vọng khi chứng kiến sự hồi sinh của thiên nhiên và cuộc sống. Những dòng thơ cuối cùng càng khẳng định thêm tình yêu mãnh liệt của tác giả đối với Hà Nội, nơi chứa đựng biết bao kỷ niệm và tình cảm sâu sắc. Sự vận động cảm xúc này tạo nên một bức tranh đầy màu sắc và ý nghĩa về tình yêu quê hương, đồng thời khơi gợi trong lòng độc giả những suy ngẫm về giá trị của cuộc sống và sự trân trọng những điều giản dị nhưng thiêng liêng.
câu 5. Trân trọng quá khứ là một yếu tố quan trọng đối với cả cá nhân và xã hội. Nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về nguồn gốc, giá trị và định hình tương lai tốt đẹp hơn. Dưới đây là một số lý do vì sao chúng ta nên trân trọng quá khứ:
* Hiểu rõ hơn về nguồn gốc và lịch sử của mình: Quá khứ chứa đựng những trải nghiệm, kiến thức và truyền thống mà tổ tiên để lại. Bằng cách hiểu biết về quá khứ, chúng ta có thể nhận thức được vai trò của mình trong hiện tại và tương lai. Ví dụ, truyền thống gia đình, quốc gia hay dân tộc đều có ảnh hưởng sâu sắc đến cách chúng ta sống và tư duy.
* Xây dựng mối liên kết mạnh mẽ với cộng đồng: Khi chia sẻ và tôn vinh quá khứ chung, chúng ta tạo nên một tinh thần đoàn kết và lòng tự hào. Các hoạt động tưởng nhớ, lễ hội và di tích lịch sử thu hút mọi người tham gia và gắn kết họ với nhau. Điều này thúc đẩy sự phát triển bền vững và thịnh vượng của xã hội.
* Rút kinh nghiệm từ sai lầm và thành công trong quá khứ: Học hỏi từ quá khứ giúp chúng ta tránh lặp lại những sai lầm và tận dụng cơ hội mới. Quá khứ cung cấp những bài học quý báu về đạo đức, kỹ năng sống và quản lý tài nguyên. Những bài học này rất hữu ích khi áp dụng vào các vấn đề hiện đại.
* Giữ gìn và bảo tồn di sản văn hóa: Di sản văn hóa gồm nghệ thuật, kiến trúc, ngôn ngữ và phong tục tập quán. Bảo vệ và phục hồi di sản văn hóa đảm bảo rằng thế hệ tương lai vẫn có thể tiếp cận và đánh giá đúng giá trị của nó. Việc này góp phần vào sự đa dạng và giàu có văn hóa của xã hội.
Tóm lại, trân trọng quá khứ không chỉ mang lại lợi ích cá nhân mà còn đóng góp vào sự phát triển và thịnh vượng của xã hội. Chúng ta nên nhìn lại quá khứ với lòng biết ơn và tìm kiếm cách ứng dụng những bài học từ đó vào cuộc sống hàng ngày.