i:
câu 1. Đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi" của Nguyễn Huy Thiệp có nhiều nhân vật chính, mỗi nhân vật đều mang đến một góc nhìn riêng biệt về cuộc sống và tình cảm gia đình. Dưới đây là phân tích chi tiết về từng nhân vật:
1. Nhân vật chính:
* Trùm Thịnh: Trùm Thịnh là một nhân vật phức tạp, vừa đáng sợ nhưng cũng đầy tình cảm. Ông ta là chủ sở hữu của con trâu đen huyền thoại, một biểu tượng của quyền uy và sức mạnh. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài hung dữ, Trùm Thịnh ẩn chứa một trái tim ấm áp và lòng trắc ẩn. Sự thay đổi trong tính cách của ông ta phản ánh sự đấu tranh giữa bản năng và lương tri.
* Chị Thắm: Chị Thắm là hình ảnh của sự kiên cường và hy sinh. Cô gái trẻ này đã dành cả cuộc đời để chăm sóc và bảo vệ con trâu đen, bất chấp mọi khó khăn và hiểm nguy. Tình yêu và lòng dũng cảm của chị Thắm thể hiện rõ nét qua hành động cứu vớt con trâu khỏi dòng sông.
2. Nhân vật phụ:
* Bà cụ lái đò: Bà cụ lái đò là biểu tượng của sự hiền hậu và lòng nhân ái. Bà luôn sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ với những người gặp khó khăn. Hình ảnh bà cụ chèo đò trên dòng sông gợi lên sự bình yên và ổn định trong cuộc sống.
* Người phụ nữ: Người phụ nữ trong đoạn trích là một nhân vật bí ẩn, chỉ được miêu tả qua vài chi tiết nhỏ. Cô ta mang đến một chút bí ẩn và tò mò cho câu chuyện. Có thể cô ta đại diện cho những giá trị tinh thần sâu sắc, những điều mà con người cần khám phá và trân trọng.
3. Ý nghĩa của các nhân vật:
Các nhân vật trong đoạn trích tạo nên một bức tranh đa chiều về cuộc sống và tình cảm gia đình. Họ thể hiện sự đấu tranh giữa thiện và ác, giữa lý trí và bản năng, giữa khát vọng tự do và trách nhiệm. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về việc giữ gìn và trân trọng những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
câu 2. Câu ghép:
- Bến Cốc vẫn hệt như trong hốc con mắt lành nháy nháy: Có lần tôi hỏi chị Thắm về chuyện trâu đen. Chị bảo: Như xưa. Cá mòi phơi trắng trên bờ. Bến đò rất ít những người qua lại. Cây gạo vẫn đứng cô đơn chỗ cũ, màu hoa rực đỏ xao xuyến bồn chồn. Tôi bước xuống đò mà lòng bồi hồi khôn tả.
Phân tích cấu tạo:
+ Trạng ngữ: Bến Cốc; Chỗ cũ.
+ Chủ ngữ 1: Bến Cốc.
+ Vị ngữ 1: Vẫn hệt như trong hốc con mắt lành nháy nháy.
+ Chủ ngữ 2: Tôi.
+ Vị ngữ 2: Hỏi chị Thắm về chuyện trâu đen.
+ Chủ ngữ 3: Chị.
+ Vị ngữ 3: Bảo: Như xưa.
+ Chủ ngữ 4: Cá mòi.
+ Vị ngữ 4: Phơi trắng trên bờ.
+ Chủ ngữ 5: Bến đò.
+ Vị ngữ 5: Rất ít những người qua lại.
+ Chủ ngữ 6: Cây gạo.
+ Vị ngữ 6: Đứng cô đơn chỗ cũ.
+ Chủ ngữ 7: Màu hoa.
+ Vị ngữ 7: Rực đỏ xao xuyến bồn chồn.
+ Chủ ngữ 8: Tôi.
+ Vị ngữ 8: Bước xuống đò mà lòng bồi hồi khôn tả.
câu 3. Trong văn bản "Chảy Đi Sông Ơi", tác giả Nguyễn Huy Thiệp sử dụng nhiều chi tiết truyền thuyết huyễn hoặc để tạo nên hiệu ứng nghệ thuật đặc biệt. Những chi tiết này không chỉ mang tính chất giải trí mà còn góp phần thể hiện chủ đề chính của tác phẩm: sự cô đơn, lạc lõng của con người trước dòng chảy khắc nghiệt của cuộc sống.
* Chi tiết về con trâu đen: Con trâu đen là biểu tượng cho sức mạnh, sự kiên cường nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn, sự bất lực trước số phận. Hình ảnh con trâu đen bị đuổi xuống sông, rồi biến mất, gợi lên cảm giác tiếc nuối, day dứt cho số phận của nhân vật chính. Đồng thời, chi tiết này cũng phản ánh sự bất lực của con người trước những biến động của cuộc sống.
* Chi tiết về người phụ nữ bí ẩn: Người phụ nữ bí ẩn xuất hiện trong giấc mơ của nhân vật chính, mang đến hy vọng và niềm tin. Tuy nhiên, hình ảnh người phụ nữ dần mờ nhạt, biến mất, khiến nhân vật chính rơi vào trạng thái hoang mang, lo lắng. Chi tiết này thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của con người giữa dòng chảy cuộc đời.
* Chi tiết về dòng sông: Dòng sông trong tác phẩm không chỉ là nơi diễn ra các sự kiện mà còn là biểu tượng cho dòng chảy của cuộc sống. Dòng sông luôn thay đổi, chảy xiết, mang theo những gì nó gặp phải. Điều này phản ánh quy luật vận hành của cuộc sống, con người phải chấp nhận và thích nghi với những biến đổi đó.
Tóm lại, việc sử dụng chi tiết truyền thuyết huyễn hoặc trong "Chảy Đi Sông Ơi" không chỉ tạo nên yếu tố hấp dẫn cho tác phẩm mà còn góp phần thể hiện sâu sắc chủ đề chính của tác phẩm: sự cô đơn, lạc lõng của con người trước dòng chảy khắc nghiệt của cuộc sống.
câu 4. Đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi!" của Nguyễn Huy Thiệp mang đến cho chúng ta một bức tranh đầy cảm xúc về tình yêu quê hương, đất nước và lòng nhân ái. Tác giả đã khéo léo xây dựng hình ảnh dòng sông như biểu tượng cho sự sống, hy vọng và khát khao tự do. Qua đó, tác phẩm thể hiện niềm tin mãnh liệt vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế, giàu hình ảnh để miêu tả cảnh vật thiên nhiên hùng vĩ nhưng cũng ẩn chứa nét buồn man mác. Dòng sông được ví như một dải lụa mềm mại uốn lượn giữa núi rừng xanh thẳm, tạo nên khung cảnh trữ tình, lãng mạn. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp ấy là nỗi lo lắng về số phận của những người dân nơi đây. Họ phải chịu đựng sự tàn phá của chiến tranh, mất mát gia đình, làng mạc bị thiêu rụi.
Hình ảnh con trâu đen trở thành biểu tượng cho sự kiên cường, bất khuất của người dân miền núi. Nó không chỉ là loài vật nuôi quen thuộc mà còn là biểu tượng cho sức mạnh, lòng dũng cảm và tinh thần đoàn kết của cộng đồng. Con trâu đen luôn sẵn sàng chiến đấu bảo vệ quê hương, chống lại kẻ thù xâm lược.
Bên cạnh đó, tác giả cũng đề cập đến vai trò quan trọng của dòng sông trong cuộc sống của người dân. Dòng sông không chỉ là nguồn nước sinh hoạt, tưới tiêu mà còn là nơi lưu giữ ký ức, truyền thống văn hóa của dân tộc. Những câu chuyện cổ tích, huyền thoại được truyền miệng từ đời này sang đời khác, góp phần làm phong phú thêm bản sắc văn hóa của vùng đất.
Tuy nhiên, tác phẩm cũng đặt ra vấn đề về sự thay đổi của xã hội. Sự phát triển kinh tế, đô thị hóa khiến cho môi trường sống của người dân bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Dòng sông dần trở nên ô nhiễm, nguồn nước sạch khan hiếm. Điều này đòi hỏi mỗi người cần có ý thức bảo vệ môi trường, gìn giữ những giá trị văn hóa truyền thống.
Cuối cùng, tác giả gửi gắm thông điệp về lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết và ý chí kiên cường của con người. Dù gặp khó khăn, thử thách, họ vẫn luôn hướng về tương lai tươi sáng, quyết tâm xây dựng một đất nước phồn vinh, hạnh phúc.
câu 5. Đoạn trích "Chảy Đi Sông Ơi" của Nguyễn Huy Thiệp mang đến cho chúng ta một bức tranh đầy cảm xúc về tình yêu quê hương, gia đình và sự hy sinh. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sắc nét để tái hiện cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp và hùng vĩ của vùng đất miền Trung Việt Nam.
Truyện xoay quanh nhân vật chính là một cô gái trẻ tên Thơm, người đã trải qua nhiều khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Cô bị lạc đường giữa rừng sâu và gặp phải những hiểm họa đáng sợ. Tuy nhiên, nhờ sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm, cô đã vượt qua mọi trở ngại và tìm thấy ánh sáng hi vọng.
Một yếu tố quan trọng khác trong tác phẩm là mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Nhân vật chính Thơm thể hiện sự tôn trọng và kính trọng đối với môi trường xung quanh. Cô hiểu rõ rằng mỗi hành động nhỏ của mình đều có thể gây ảnh hưởng lớn đến tự nhiên. Điều này tạo nên một thông điệp mạnh mẽ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và giữ gìn sự cân bằng giữa con người và thiên nhiên.
Kết thúc của truyện mở ra một tương lai tươi sáng cho nhân vật chính. Sau khi thoát khỏi nguy hiểm, Thơm tiếp tục cuộc hành trình của mình với niềm tin và hy vọng. Điều này gợi lên trong lòng người đọc sự khích lệ và động viên để luôn giữ vững tinh thần lạc quan và sẵn sàng đối mặt với thử thách trong cuộc sống.
Tổng hợp lại, "Chảy Đi Sông Ơi" không chỉ là một câu chuyện hấp dẫn về sự sống sót và khám phá bản thân, mà còn là một bài học quý giá về tình yêu quê hương, lòng dũng cảm và trách nhiệm bảo vệ môi trường.
ii:
Nguyễn Quang Sáng viết truyện ngắn "Chiếc lược ngà" năm 1966, tại chiến trường Nam Bộ trong thời kì chống Mĩ. Là một nhà văn quê ở miền Tây Nam Bộ, hầu như ông chỉ viết về cuộc sống và con người của quê hương trong chiến tranh và sau hoà bình. Truyện ngắn này ra đời trong hoàn cảnh đạn bom ác liệt nhưng lại tập trung nói về tình người, cụ thể là tình cha con của người chiến sĩ cách mạng.
Truyện có hai tình huống. Thứ nhất là anh Sáu được về thăm nhà, được gặp con sau tám năm xa cách nhưng bé Thu đã không nhận cha. Tình huống thứ hai là khi hai cha con đã nhận ra nhau, chào tạm biệt cũng là lúc hai cha con phải chia tay vì chiến tranh. Ở tình huống thứ nhất, nguyên nhân dẫn đến sự hiểu lầm là do có vết sẹo trên mặt ông Sáu do chiến tranh gây ra. Tác giả chưa nhấn mạnh ngay mâu thuẫn đó mà đặt nó vào hoàn cảnh khác để tạo ra sự chờ đợi và bất ngờ cho người đọc. Đó là hoàn cảnh: Bé Thu gặp cha lần đầu tiên sau tám năm xa cách, nó ngỡ ngàng, rồi lạ lẫm, tiếp đến là không chịu nhận cha và đến khi nhận ra thì cũng là giây phút ba nó lên đường tiếp tục nhiệm vụ.
Thứ hai là tình huống ông Sáu ở khu căn cứ, ông dồn tất cả tình yêu thương và mong nhớ con vào việc làm chiếc lược ngà để tăng món quà cho con. Nhưng thật không may, ông hi sinh khi chưa kịp trao tận tay món quà ấy cho con gái. Ở tình huống này, tác giả muốn nói tới những tình cảm mất mát do chiến tranh gây ra. Và cuối cùng là tình huống ông Sáu hi sinh, trao cho bác Ba chiếc lược ngà như một lời trăng trối. Lúc bấy giờ, ông mới yên lòng nhắm mắt. Tình huống này giúp người đọc thấy được tình cảm của người cha đối với con sâu sắc biết nhường nào.
Nếu ở tình huống thứ nhất, bé Thu không nhận cha, thì ở tình huống thứ hai, nó lại cuống quýt, ăn năn vì hành động sai lầm của mình. Nếu ở tình huống thứ nhất, tác giả chủ yếu dùng điểm nhìn bên ngoài thì sang tình huống thứ hai, tác giả chủ yếu dùng điểm nhìn bên trong để soi chiếu tâm lí trẻ thơ. Nếu ở tình huống thứ nhất, giọng ông Sáu vang lên qua lời kể của bà ngoại thì sang tình huống thứ hai, giọng nói của ông Sáu được tái hiện trực tiếp qua độc thoại nội tâm. Điều đó cho thấy sự vận động trong tình cảm cũng như tính cách của bé Thu, đồng thời thể hiện tư tưởng của tác giả: ca ngợi tình cha con trong hoàn cảnh chiến tranh.
Cùng với diễn biến câu chuyện, tình cảm của nhân vật tôi (bé Thu) cũng có những biến đổi. Trước khi gặp cha, tình cảm của bé Thu dành cho cha: trong suy nghĩ, cha vẫn là người mà "những ngày ở với má, chưa bao giờ ba con được một bức hình hay một dòng thư". Hình ảnh người cha xa cách, mơ hồ. Khi gặp cha, trước thái độ ấm áp của cha, bé Thu tỏ ra ngờ vực, lảng tránh. Cô bé cũng phản ứng bằng thái độ ương ngạnh, hỗn xược khi ông Sáu chăm sóc, nhưng bên trong cô bé vẫn âm thầm quan sát cha trong đêm. Đến lúc hiểu ra mọi chuyện thì cũng là lúc ông Sáu phải lên đường. Cô bé dường như hối hận, nhưng đã quá muộn. Trong khoảnh khắc ấy, cô bé bỗng thay đổi thái độ, thốt lên tiếng kêu thét "Ba...a...a...ba!". Tiếng kêu như tiếng xé, xé tan không khí tĩnh lặng, xé ruột gan mọi người nghe thật xót xa. Cùng với tiếng kêu là hành động "nó nhảy thót lên, dang cả hai tay, bám chặt lấy cổ ba nó..nó hôn ba nó cùng khắp. Nó hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má của ba nó nữa"... Bao nhiêu mơ ước, khao khát, tình cảm dành cho người cha trong tiềm thức bật trào, cuốn hút, xô đẩy, cuồn cuộn như sóng lũ, như cơn bão táp ào ạt tràn vào, xoáy mạnh trong tâm hồn cô bé. Tất cả những hành động, cử chỉ đó đều thể hiện một tình yêu mãnh liệt và niềm hạnh phúc vô biên của cô bé trong giây phút gặp cha.
Qua truyện ngắn "Chiếc lược ngà", ta có thể thấy rằng tác giả đã xây dựng cốt truyện đầy kịch tính, nhiều bất ngờ. Đặc biệt, tác giả có nghệ thuật miêu tả tâm lí, tâm trạng nhân vật tinh tế, chính xác, gợi cảm qua những tình huống và ánh nhìn bên trong của nhân vật bé Thu. Ngôn ngữ truyện mang đậm chất địa phương Nam Bộ. Lời kể của người kể chuyện ngôi thứ ba đảm bảo tính khách quan cho câu chuyện.
Với những nét đặc sắc trên, truyện ngắn "Chiếc lược ngà" đã diễn tả một cách xúc động tình cảm thắm thiết, sâu nặng của cha con anh Sáu. Đồng thời, truyện còn gợi cho ta những suy ngẫm sâu sắc về những mất mát đau thương mà chiến tranh tàn khốc đã gây ra cho con người, gia đình Việt Nam.
câu 1. Chi tiết "tôi cứng đờ, đau buốt lạ lùng. tôi chìm xuống nước. tôi (...) năm ngoái, bỗng nhiên tôi có dịp trở về bến cốc. bây hoa gạo trong "chảy đi sông ơi" của nguyễn huy thiệp. bỗng hoảng sợ điên cuồng vì nhớ những người đánh cá có giờ tôi đã trưởng thành. cuộc sống trưởng giả no đủ bao" trong tác phẩm "Chảy Đi Sông Ơi!" của Nguyễn Huy Thiệp đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện chủ đề chính của tác phẩm. Đây là một chi tiết mang tính biểu tượng cao, phản ánh nỗi đau đớn, sự bất lực trước dòng chảy thời gian và sự thay đổi của con người.
Trước hết, chi tiết này thể hiện sự mất mát, sự cô đơn và sự bất lực trước dòng chảy thời gian. Nhân vật chính trong truyện, sau nhiều năm xa cách, quay trở về quê hương nhưng không tìm thấy gì ngoài sự hoang tàn, đổ nát. Những kỷ niệm đẹp đẽ, những tình cảm ấm áp ngày xưa nay chỉ còn là dĩ vãng. Sự thay đổi của quê hương khiến nhân vật cảm thấy đau đớn, bất lực và muốn níu giữ những gì đã qua.
Thứ hai, chi tiết này cũng thể hiện sự tiếc nuối, sự hoài niệm về quá khứ. Nhân vật chính cố gắng tìm kiếm những ký ức đẹp đẽ, những giá trị tinh thần mà mình từng gắn bó. Tuy nhiên, mọi thứ đều đã thay đổi, những người thân yêu, những kỷ niệm đẹp đẽ đều đã biến mất. Điều này khiến nhân vật cảm thấy hụt hẫng, buồn bã và tiếc nuối.
Cuối cùng, chi tiết này cũng thể hiện sự bất lực trước sự thay đổi của con người. Nhân vật chính nhận ra rằng, dù có cố gắng níu giữ thì cũng không thể nào ngăn cản được sự thay đổi của thời gian và con người. Con người luôn phải chấp nhận sự thay đổi, dù đó là sự thay đổi tốt hay xấu.
Tóm lại, chi tiết "tôi cứng đờ, đau buốt lạ lùng. tôi chìm xuống nước. tôi (...) năm ngoái, bỗng nhiên tôi có dịp trở về bến cốc. bây hoa gạo trong "chảy đi sông ơi" của nguyễn huy thiệp. bỗng hoảng sợ điên cuồng vì nhớ những người đánh cá có giờ tôi đã trưởng thành. cuộc sống trưởng giả no đủ bao" trong tác phẩm "Chảy Đi Sông Ơi!" của Nguyễn Huy Thiệp đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện chủ đề chính của tác phẩm. Nó phản ánh nỗi đau đớn, sự bất lực trước dòng chảy thời gian và sự thay đổi của con người. Đồng thời, chi tiết này cũng thể hiện sự tiếc nuối, sự hoài niệm về quá khứ và sự bất lực trước sự thay đổi của con người.
câu 2. Bài văn nghị luận xã hội về việc "Năm nay Hà Bá chưa bắt người nào!" và phân tích tác phẩm "Chốn Cũ" của Nguyễn Ngọc Tư.
Trong thời đại hiện đại, khi mà khoa học kỹ thuật ngày càng phát triển, chúng ta đã dần quên đi những giá trị truyền thống, những nét đẹp văn hóa cổ xưa. Một trong những vấn đề nổi bật nhất hiện nay là "Năm nay Hà Bá chưa bắt người nào!". Đây là một vấn đề đáng lo ngại, ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của con người.
Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến tình trạng này. Theo tác giả Nguyễn Ngọc Tư trong truyện ngắn "Chốn Cũ", Hà Bá là vị thần cai quản dòng sông, mang đến mưa gió, bão lụt, nhưng cũng là nơi cung cấp nguồn nước cho con người. Tuy nhiên, do sự phát triển nhanh chóng của đô thị hóa và công nghiệp hóa, nhiều khu vực ven sông bị san lấp, lấn chiếm, khiến cho hệ thống sông ngòi tự nhiên bị suy yếu, mất khả năng thoát nước. Đồng thời, ô nhiễm môi trường do xả thải công nghiệp và sinh hoạt cũng là nguyên nhân chính gây nên lũ lụt nghiêm trọng. Bên cạnh đó, việc thiếu đầu tư vào hạ tầng phòng chống thiên tai và quản lý nguồn nước kém hiệu quả cũng góp phần làm tăng nguy cơ lũ lụt.
Hậu quả của tình trạng "Năm nay Hà Bá chưa bắt người nào!" là vô cùng nghiêm trọng. Lũ lụt thường xuyên xảy ra, gây thiệt hại lớn về tài sản và tính mạng của người dân. Không chỉ vậy, nó còn gây ra những tổn thất về kinh tế, ảnh hưởng đến đời sống của hàng triệu người dân. Hơn nữa, ô nhiễm môi trường do lũ lụt cũng gây ra những bệnh tật, ảnh hưởng xấu đến sức khỏe cộng đồng.
Để giải quyết vấn đề này, cần có sự chung tay của cả cộng đồng. Trước hết, nhà nước cần đầu tư mạnh mẽ vào cơ sở hạ tầng phòng chống thiên tai, nâng cao năng lực dự báo và cảnh báo sớm. Đồng thời, cần quản lý chặt chẽ các nguồn xả thải công nghiệp và sinh hoạt, giảm thiểu ô nhiễm môi trường. Bên cạnh đó, cần tăng cường tuyên truyền, nâng cao nhận thức của người dân về bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu.
Tóm lại, "Năm nay Hà Bá chưa bắt người nào!" là một vấn đề nóng bỏng, cần được quan tâm và giải quyết kịp thời. Mỗi người dân đều cần chung tay góp phần bảo vệ môi trường, xây dựng một tương lai bền vững cho thế hệ mai sau.