Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích là nghị luận.
Câu 2: Nội dung chính của đoạn trích là khẳng định vai trò quan trọng của mỗi cá nhân đối với cộng đồng, xã hội. Mỗi cá nhân đều có những giá trị riêng biệt, đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội. Tuy nhiên, để tạo nên sức mạnh tổng hợp, mỗi cá nhân cần biết hòa nhập, gắn bó với cộng đồng, cùng nhau xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Câu 3: Tác giả đã sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ để làm nổi bật chủ đề của bài viết.
- So sánh "Một ngôi sao, chẳng sáng đêm" - "Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng": Nhấn mạnh tầm quan trọng của sự đoàn kết, hợp tác. Một ngôi sao lẻ loi không thể tỏa sáng rực rỡ, một thân lúa đơn độc không thể tạo nên mùa màng bội thu.
- Ẩn dụ "Núi cao bởi có đất bồi", "Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?": Gợi hình ảnh về sự tương trợ, giúp đỡ lẫn nhau. Núi cao nhờ có đất bồi đắp, biển rộng nhờ có nhiều dòng sông chảy vào. Nếu chỉ tồn tại đơn lẻ, mỗi cá nhân sẽ trở nên yếu ớt, dễ bị tổn thương.
- Điệp ngữ "Một người đâu phải nhân gian?", "Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!" : Tạo nhịp điệu dồn dập, nhấn mạnh ý nghĩa của việc sống có ích cho đời. Một người đơn lẻ sẽ không thể tạo nên điều gì to lớn, vĩ đại. Cuộc sống ngắn ngủi, nếu chỉ sống ích kỷ, vô nghĩa thì cũng giống như một đốm lửa tàn lụi dần.
Câu 4: Thông điệp của đoạn trích là:
Mỗi cá nhân đều có những giá trị riêng biệt, đóng góp vào sự phát triển chung của cộng đồng, xã hội. Để tạo nên sức mạnh tổng hợp, mỗi cá nhân cần biết hòa nhập, gắn bó với cộng đồng, cùng nhau xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.