08/06/2025
08/06/2025
08/06/2025
Trong ba mạch cảm xúc lớn của văn học Việt Nam: tình cảm gia đình, tình yêu quê hương và tình yêu đôi lứa, theo tôi, mạch cảm xúc để lại dư âm sâu sắc nhất chính là tình yêu quê hương, đất nước. Bởi đây là tình cảm bao trùm, thiêng liêng, không chỉ khơi dậy niềm tự hào dân tộc mà còn khơi nguồn sức mạnh vượt qua mọi thử thách.
Chúng ta bắt gặp tình yêu ấy qua bài thơ “Đất nước” của Nguyễn Khoa Điềm – nơi đất nước hiện lên không chỉ là dải đất địa lý, mà còn là máu thịt, là lịch sử, là ký ức và hiện tại:
“Đất là nơi anh đến trường
Nước là nơi em tắm”
Những hình ảnh bình dị ấy khiến đất nước trở nên gần gũi, thân thiết, để rồi người đọc càng yêu hơn mảnh đất mình đang sống.
Hay trong thơ Tố Hữu – nhà thơ cách mạng, tình yêu quê hương luôn hòa quyện với lý tưởng sống. Trong bài “Việt Bắc”, quê hương không chỉ là nơi gắn bó nghĩa tình, mà còn là cội nguồn cách mạng, là nơi hun đúc tinh thần chiến đấu.
Tình yêu quê hương không chỉ là cảm xúc, mà còn là ý thức công dân, là trách nhiệm, là nguồn động lực để con người vươn lên, bảo vệ và xây dựng đất nước. Chính vì vậy, trong kho tàng văn học Việt Nam, đây là mạch cảm xúc lắng đọng và lan tỏa mạnh mẽ nhất.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời