08/06/2025
08/06/2025
mà còn gợi cảm xúc, khơi dậy rung động sâu xa trong tâm hồn người đọc. Không như văn xuôi, thơ thường tinh luyện, giàu nhạc điệu và sức gợi, khiến mỗi câu thơ có thể vang vọng và ám ảnh rất lâu.
Ta có thể cảm nhận rõ điều này trong bốn câu thơ nổi tiếng của Hàn Mặc Tử:Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ
Hay là trăng đã đi vào cõi mộng
Chưa kịp về còn e ấp trong thơ.”
Ở đây, hình ảnh “trăng” không chỉ là thiên nhiên mà còn là biểu tượng của cái đẹp, của tâm hồn thi sĩ, của những điều mong manh, mơ hồ và đầy khát khao. Cách sử dụng ngôn từ như “bán trăng”, “trăng nằm yên”, “e ấp trong thơ” là những sáng tạo ngôn ngữ rất giàu tính gợi. Thơ không nói rõ “nỗi buồn” hay “niềm khát vọng”, nhưng người đọc vẫn cảm nhận được một tâm hồn cô đơn, khắc khoải, sống giữa mộng và thực.
Chính ngôn từ ấy đã tạo nên nhạc điệu, hình tượng, và quan trọng hơn, một trường cảm xúc đặc biệt. Thơ không tả mà gợi, không nói thẳng mà khiến người đọc phải liên tưởng, cảm thấu.
Như vậy, sức mạnh của ngôn từ trong thơ không nằm ở chỗ nói cái gì, mà ở chỗ gợi ra điều gì trong lòng người đọc. Đó chính là nghệ thuật đỉnh cao của ngôn ngữ thơ ca – nơi cảm xúc được chưng cất trong từng chữ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời