Bài thơ "Tình Mẹ" của Đào Nguyễn là một tác phẩm thơ ca đầy cảm xúc, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc. Tác giả đã khéo léo sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi như "đôi bàn tay", "trái tim", "con đường" để diễn tả tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái.
Khổ thơ đầu tiên, tác giả sử dụng biện pháp điệp ngữ "mẹ" nhằm nhấn mạnh sự hiện diện của người mẹ trong tâm trí con. Hình ảnh "đôi bàn tay" và "trái tim" được sử dụng để tượng trưng cho tình yêu thương của mẹ. Đôi bàn tay ấy đã bế bồng, chăm sóc con từ thuở lọt lòng, trái tim ấy luôn tràn đầy yêu thương, ấm áp. Tuy nhiên, dù con có cố gắng đến đâu cũng không thể hiểu hết được tấm lòng của mẹ. Điều đó được thể hiện qua câu thơ "Con làm sao biết trước/ Làm sao hiểu hết ân tình này?". Câu hỏi tu từ "Làm sao để hiểu hết ân tình này?" càng làm tăng thêm sự day dứt, băn khoăn của con đối với tình yêu thương bao la của mẹ.
Khổ thơ tiếp theo, tác giả tiếp tục sử dụng biện pháp so sánh để miêu tả tình yêu thương của mẹ. "Ánh trăng" tượng trưng cho sự dịu dàng, ấm áp; "vầng mây" tượng trưng cho sự che chở, bao bọc; "dòng sông" tượng trưng cho sự nuôi dưỡng, vun trồng. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng tình yêu thương của mẹ to lớn, bao la như ánh trăng, vầng mây, dòng sông vậy.
Khổ thơ cuối cùng, tác giả sử dụng hình ảnh "con đường" để ẩn dụ cho cuộc đời của mỗi người. Con đường ấy có lúc gập ghềnh, trắc trở, nhưng mẹ vẫn luôn ở bên cạnh, che chở, nâng đỡ con vượt qua mọi khó khăn. Động từ "che chở" được đặt ở vị trí đầu câu, nhấn mạnh vai trò quan trọng của mẹ trong việc bảo vệ con khỏi những sóng gió cuộc đời.
Tóm lại, bài thơ "Tình Mẹ" của Đào Nguyễn là một tác phẩm thơ ca đầy cảm xúc, thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả. Thông qua những hình ảnh và ngôn ngữ giản dị, tác giả đã khắc họa thành công tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Bài thơ như một lời nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng và biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ.