Văn bản "Chiếc thuyền ngoài xa" của Nguyễn Minh Châu đã thể hiện những quan niệm sâu sắc về nghệ thuật và cuộc sống. Tác phẩm này không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về cuộc sống của ngư dân mà còn chứa đựng nhiều tầng nghĩa triết lý, phản ánh sự phức tạp của con người và xã hội.
Trước hết, tác giả khẳng định rằng nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống thực tế. Chiếc thuyền ngoài xa được chụp bởi Phùng - một nhiếp ảnh gia tài năng, nhưng khi chứng kiến cảnh tượng bi kịch trên chiếc thuyền đó, anh nhận ra rằng vẻ đẹp bề ngoài có thể che giấu những nỗi đau ẩn sâu bên trong. Điều này cho thấy nghệ sĩ cần phải nhìn thấu bản chất của cuộc sống để tạo nên những tác phẩm chân thực và ý nghĩa.
Thứ hai, tác phẩm nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hiểu biết và đồng cảm với con người. Phùng ban đầu chỉ nhìn thấy vẻ đẹp của thiên nhiên, nhưng sau khi chứng kiến cảnh bạo lực gia đình, anh mới nhận ra rằng đằng sau vẻ đẹp ấy là những vấn đề phức tạp của cuộc sống. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng, để hiểu và yêu thương con người, chúng ta cần phải dành thời gian tìm hiểu và lắng nghe họ.
Cuối cùng, tác phẩm cũng đặt ra câu hỏi về vai trò của nghệ thuật trong việc thay đổi xã hội. Phùng muốn giúp đỡ người đàn bà hàng chài thoát khỏi cuộc sống khổ cực, nhưng anh nhận ra rằng nghệ thuật không thể giải quyết mọi vấn đề. Nghệ thuật có thể làm thức tỉnh lòng nhân ái và khơi gợi suy nghĩ, nhưng để thay đổi thực tế, cần phải có hành động cụ thể từ mỗi cá nhân.
Tóm lại, "Chiếc thuyền ngoài xa" là một tác phẩm giàu tính triết lý, mang đến cho độc giả những suy ngẫm sâu sắc về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống. Qua đó, tác giả khẳng định rằng nghệ thuật phải gắn liền với thực tế, đồng thời kêu gọi chúng ta hãy nhìn thấu bản chất của cuộc sống và đồng cảm với con người.
câu 1: Câu chuyện “Bóng nắng, bóng râm” mang đến cho chúng ta những bài học sâu sắc về cách sống và ứng xử trong cuộc đời. Bài học chính mà tôi rút ra được từ câu chuyện này đó là sự cần thiết của việc thích nghi với hoàn cảnh và luôn giữ thái độ tích cực trong mọi tình huống.
Trước hết, câu chuyện nhấn mạnh tầm quan trọng của việc linh hoạt điều chỉnh hành động phù hợp với môi trường xung quanh. Trong khi mẹ bảo con đi nhanh dưới ánh nắng để tránh bị nắng vỡ đầu, thì lại khuyên con đi chậm rãi khi trời râm mát. Điều này cho thấy rằng, mỗi hoàn cảnh khác nhau đòi hỏi chúng ta phải có cách tiếp cận và giải quyết vấn đề khác nhau. Không thể áp dụng cùng một phương pháp cho tất cả các tình huống, bởi vì mỗi tình huống đều có những đặc thù riêng biệt.
Thứ hai, câu chuyện nhắc nhở chúng ta về sự kiên trì và bền bỉ trong cuộc sống. Dù là nắng hay râm, dù gặp khó khăn hay thuận lợi, chúng ta đều cần phải nỗ lực hết mình để đạt được mục tiêu của bản thân. Giống như con đường dài hun hút của con đê, cuộc đời cũng đầy thử thách và chông gai. Chỉ có bằng cách không ngừng tiến bước, không ngừng phấn đấu, chúng ta mới có thể vượt qua những trở ngại và đạt được thành công.
Cuối cùng, câu chuyện khẳng định giá trị của thời gian và sự trân trọng những khoảnh khắc quý báu bên gia đình. Mẹ đã dành trọn vẹn tình yêu thương và sự chăm sóc cho con, ngay cả khi bà đã khuất núi. Điều này khiến chúng ta nhận ra rằng, gia đình là nơi ấm áp nhất, là chỗ dựa vững chắc nhất trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta nên biết ơn và tận hưởng từng giây phút bên cạnh những người thân yêu.
Tóm lại, câu chuyện "Bóng nắng, bóng râm" mang đến cho chúng ta những bài học ý nghĩa về cách sống và ứng xử trong cuộc đời. Đó là sự linh hoạt, kiên trì và lòng biết ơn đối với gia đình. Những bài học này sẽ giúp chúng ta trưởng thành hơn, trở thành những con người tốt đẹp và có ích cho xã hội.
câu 2: Truyện ngắn là thể loại tự sự cỡ nhỏ trong văn học. Truyện ngắn hiện đại ra đời vào nửa sau thế kỷ XIX, khi nền kinh tế hàng hóa phát triển mạnh mẽ, cuộc sống con người thay đổi nhanh chóng, tính chất đa dạng phong phú của đời sống được phản ánh sinh động trong các tác phẩm truyện ngắn. Đặc trưng cơ bản của truyện ngắn là ngắn. Dung lượng của nó thường không dài (so với tiểu thuyết). Tuy nhiên, cái ngắn ở đây không phải là số lượng trang ít ỏi mà là sự tập trung cao độ, dồn nén cảm xúc ở mức độ cao. Trong truyện ngắn, mọi chi tiết đều phải có sự lựa chọn kĩ lưỡng, mỗi chi tiết phải gánh nặng nhiều ý nghĩa. Do đó, để xây dựng thành công hình tượng nhân vật, nhà văn cần sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý sắc sảo, cách kể chuyện hấp dẫn, giọng điệu linh hoạt, tình huống đặc sắc...
Trong quá trình tiếp nhận tác phẩm truyện ngắn, người đọc đóng vai trò quan trọng trong việc đồng sáng tạo cùng tác giả. Người đọc tham gia vào quá trình giải mã văn bản ngôn từ, khám phá ý nghĩa của văn bản, thâm nhập vào thế giới nghệ thuật của tác phẩm, lĩnh hội tư tưởng, tình cảm thẩm mĩ của nhà văn. Quá trình tiếp nhận tác phẩm truyện ngắn bao gồm hai phương diện chủ yếu: tiếp nhận nội dung và tiếp nhận hình thức. Tiếp nhận nội dung là nắm bắt nội dung tư tưởng của tác phẩm; tiếp nhận hình thức là nắm bắt giá trị nghệ thuật của tác phẩm. Hai phương diện này thống nhất chặt chẽ với nhau, bổ sung cho nhau, giúp người đọc hiểu trọn vẹn tác phẩm.
Để tiếp nhận tác phẩm truyện ngắn hiệu quả, trước hết, người đọc cần tìm hiểu kỹ về tác phẩm, bao gồm: nhan đề, cốt truyện, bối cảnh, nhân vật chính, ngôi kể, điểm nhìn, tình huống truyện… Sau đó, dựa vào những kiến thức đã tìm hiểu, người đọc tiến hành phân tích, đánh giá, tổng hợp, khái quát hóa vấn đề đặt ra trong tác phẩm. Khi phân tích, người đọc cần chú ý đến mối liên hệ giữa các chi tiết, hình ảnh, nhân vật, tình huống… để thấy được ý nghĩa của chúng trong việc thể hiện chủ đề của tác phẩm. Cuối cùng, người đọc rút ra những bài học, kinh nghiệm mà tác phẩm gửi gắm.
Quá trình tiếp nhận tác phẩm truyện ngắn đòi hỏi người đọc phải có tri thức nền rộng, khả năng tưởng tượng, liên tưởng, suy luận, phán đoán tốt, biết kết nối tác phẩm với thực tiễn đời sống. Bên cạnh đó, người đọc cũng cần có thái độ khách quan, tinh thần phê phán để đánh giá đúng ưu điểm, nhược điểm của tác phẩm.
câu 1: Câu nói "Nếu một ngày cuộc sống của bạn bị nhuộm màu đen, hãy cầm bút và vẽ cho nó những vì sao lấp lánh" mang ý nghĩa khuyến khích con người giữ vững tinh thần lạc quan, kiên trì trước những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Trong cuộc sống, không phải lúc nào mọi thứ cũng diễn ra suôn sẻ. Luôn tồn tại những khó khăn, thử thách đòi hỏi chúng ta phải đối mặt và vượt qua. Khi đối diện với những khó khăn ấy, con người thường dễ dàng rơi vào tâm trạng chán nản, tuyệt vọng. Tuy nhiên, nếu chúng ta có tinh thần lạc quan, kiên trì, chúng ta có thể biến những khó khăn đó thành cơ hội để phát triển bản thân.
Cuộc sống luôn chứa đựng những bất ngờ, đôi khi những khó khăn, thử thách ập đến một cách bất ngờ, khiến chúng ta không kịp trở tay. Những khó khăn ấy có thể đến từ nhiều khía cạnh khác nhau trong cuộc sống: thất bại trong học tập, công việc, tình cảm, gia đình… Những khó khăn này có thể khiến chúng ta cảm thấy bế tắc, mất phương hướng, thậm chí muốn buông xuôi tất cả.
Nếu không có tinh thần lạc quan, kiên trì, chúng ta sẽ dễ dàng bị cuốn theo dòng chảy của những khó khăn, thử thách. Chúng ta sẽ dễ dàng từ bỏ mục tiêu, ước mơ của mình. Thay vì cố gắng vượt qua khó khăn, chúng ta sẽ chỉ biết than vãn, oán trách. Điều này sẽ khiến chúng ta mãi mãi mắc kẹt trong vòng xoáy của những khó khăn, thử thách.
Tuy nhiên, nếu chúng ta có tinh thần lạc quan, kiên trì, chúng ta sẽ có thể vượt qua được những khó khăn, thử thách ấy. Tinh thần lạc quan, kiên trì sẽ giúp chúng ta nhìn nhận mọi việc một cách tích cực hơn. Chúng ta sẽ tìm ra những giải pháp để giải quyết vấn đề thay vì chỉ biết than vãn, oán trách.
Tinh thần lạc quan, kiên trì là một phẩm chất tốt đẹp mà mỗi người cần rèn luyện. Nó giúp chúng ta vượt qua được những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Nó cũng giúp chúng ta đạt được thành công trong cuộc sống.
Có rất nhiều tấm gương sáng về tinh thần lạc quan, kiên trì trong cuộc sống. Chẳng hạn như Bác Hồ, vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam. Bác đã dành trọn cuộc đời của mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Bác đã phải đối mặt với vô vàn khó khăn, thử thách, thậm chí là cái chết. Nhưng nhờ có tinh thần lạc quan, kiên trì, Bác đã dẫn dắt dân tộc Việt Nam giành được độc lập, tự do. Hay như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, người đã góp công lớn trong việc đánh đuổi thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Ông đã từng trải qua vô vàn khó khăn, thử thách trong quá trình chiến đấu. Nhưng nhờ có tinh thần lạc quan, kiên trì, ông đã cùng quân đội ta giành được những chiến thắng vang dội.
Nick Vujicic – chàng trai sinh ra thiếu hai chân và một tay, nhưng anh đã vượt qua mọi khó khăn, thử thách để trở thành một nhà diễn giả nổi tiếng thế giới. Anh đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người trên khắp thế giới về tinh thần lạc quan, kiên trì.
Như vậy, tinh thần lạc quan, kiên trì là một yếu tố quan trọng giúp chúng ta vượt qua được những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Mỗi người cần rèn luyện cho mình tinh thần lạc quan, kiên trì ngay từ khi còn nhỏ. Hãy học cách nhìn nhận mọi việc một cách tích cực, tìm ra giải pháp để giải quyết vấn đề thay vì chỉ biết than vãn, oán trách. Đồng thời, chúng ta cũng cần trau dồi kiến thức, kỹ năng để có thể đối mặt với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
câu 2: Văn chương đã trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu trong cuộc sống con người. Nó mang đến cho chúng ta những trải nghiệm tuyệt vời về thế giới xung quanh, giúp chúng ta hiểu biết thêm về cuộc sống, con người và chính bản thân mình. Bàn về vai trò của văn chương, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã từng nói rằng “văn chương hướng tới chân, thiện, mĩ bao giờ cũng là văn chương cho mọi người và muôn đời”. Đây là một ý kiến rất đúng đắn và sâu sắc.
Trước hết, văn chương luôn hướng tới “chân, thiện, mỹ” – tức là hướng tới sự thật, cái tốt đẹp và cái đẹp. Sự thật là hiện thực khách quan mà văn chương cần phản ánh một cách chân thực nhất. Cái tốt đẹp là những giá trị nhân văn, đạo đức mà văn chương cần ca ngợi, tôn vinh. Cái đẹp là những vẻ đẹp của cuộc sống, con người mà văn chương cần khám phá, thể hiện. Như vậy, văn chương hướng tới “chân, thiện, mỹ” là hướng tới những giá trị cao đẹp của cuộc sống, con người.
Thứ hai, văn chương cho mọi người. Điều này có nghĩa là văn chương không chỉ dành riêng cho tầng lớp thượng lưu, trí thức mà còn dành cho tất cả mọi người, kể cả những người lao động bình dân. Mọi người đều có quyền được thưởng thức văn chương, được tiếp cận với những giá trị nhân văn, đạo đức mà văn chương mang lại.
Cuối cùng, văn chương của muôn đời. Điều này có nghĩa là văn chương sẽ trường tồn cùng với thời gian, vượt qua mọi thử thách của lịch sử. Những tác phẩm văn chương đích thực sẽ luôn được độc giả đón nhận và trân trọng.
Ý kiến của Nguyễn Ngọc Tư đã khẳng định vai trò to lớn của văn chương trong cuộc sống con người. Văn chương không chỉ là một loại hình nghệ thuật đơn thuần mà còn là một công cụ hữu hiệu để giáo dục, bồi dưỡng tâm hồn con người.
Trong tác phẩm “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam, nhà văn đã khắc họa một bức tranh phố huyện nghèo nàn, tăm tối. Tuy nhiên, ẩn sâu trong bức tranh ấy là một niềm khát khao mãnh liệt về một cuộc sống tươi đẹp hơn. Niềm khát khao ấy được thể hiện qua hình ảnh hai đứa trẻ ngồi chờ tàu đêm đi qua. Chúng mong muốn được nhìn thấy một thế giới khác, một thế giới không có bóng tối, không có đói nghèo, không có khổ đau. Hình ảnh hai đứa trẻ cũng gợi lên trong lòng người đọc một nỗi buồn man mác, một niềm xót thương cho những kiếp người nhỏ bé, bất hạnh.
Trong tác phẩm “Chí Phèo” của Nam Cao, nhà văn đã xây dựng thành công hình tượng nhân vật Chí Phèo – một người nông dân lương thiện bị đẩy vào bước đường cùng, trở thành một tên lưu manh. Qua nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã lên án gay gắt xã hội phong kiến tàn bạo, bất công đã đẩy con người vào bước đường cùng. Đồng thời, ông cũng thể hiện niềm tin vào bản chất lương thiện của con người.
Như vậy, qua hai tác phẩm “Hai đứa trẻ” và “Chí Phèo”, chúng ta có thể thấy rõ ràng rằng văn chương luôn hướng tới “chân, thiện, mỹ”, cho mọi người và muôn đời.
Ngoài ra, còn rất nhiều tác phẩm văn chương khác cũng hướng tới “chân, thiện, mỹ”, cho mọi người và muôn đời. Chẳng hạn như:
– Truyện Kiều của Nguyễn Du: Tác phẩm đã ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam, đồng thời lên án chế độ phong kiến tàn bạo, bất công.
– Chinh phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn: Tác phẩm đã thể hiện nỗi nhớ da diết của người chinh phụ khi chồng đi chiến trận.
– Tắt đèn của Ngô Tất Tố: Tác phẩm đã tố cáo tội ác của chế độ thực dân phong kiến, đồng thời thể hiện niềm tin vào sức mạnh của quần chúng nhân dân.
– Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng: Tác phẩm đã tái hiện lại những kí ức tuổi thơ đầy cay đắng, tủi nhục của tác giả.
Như vậy, văn chương luôn hướng tới “chân, thiện, mỹ”, cho mọi người và muôn đời. Đó là một sứ mệnh cao cả và thiêng liêng của văn chương.
Tóm lại, ý kiến của Nguyễn Ngọc Tư là một ý kiến rất đúng đắn và sâu sắc. Văn chương luôn hướng tới “chân, thiện, mỹ”, cho mọi người và muôn đời. Ý kiến này đã khẳng định vai trò to lớn của văn chương trong cuộc sống con người. Văn chương không chỉ là một loại hình nghệ thuật đơn thuần mà còn là một công cụ hữu hiệu để giáo dục, bồi dưỡng tâm hồn con người.
Mỗi người chúng ta cần trân trọng và tiếp thu văn chương. Hãy đọc sách, hãy thưởng thức những tác phẩm văn chương hay để làm giàu tâm hồn, phát triển bản thân.