i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Về" là tác giả Đàm Huy Đông.
câu 2. Cánh đồng mùa đông được nhà thơ miêu tả qua những từ ngữ, hình ảnh sau trong khổ thơ thứ nhất:
- "ta về cánh đồng mùa đông" - gợi không gian rộng lớn, bao la và yên bình.
- "những gốc rạ rạc khô vì gió" - mô tả cảnh vật hoang sơ, trơ trọi do thời tiết khắc nghiệt.
- "cụm xương rồng nở hoa từ gai góc" - tạo nên sự tương phản giữa vẻ đẹp mong manh của hoa và sự cứng cáp, mạnh mẽ của thân cây.
- "lũ sẻ tha những ngày xưa theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ" - thể hiện cuộc sống giản dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam.
câu 3. Bài thơ "Về" sử dụng biện pháp tu từ điệp cấu trúc một cách hiệu quả để tạo nên nhịp điệu và tăng cường sức biểu cảm cho tác phẩm.
- Cấu trúc được lặp lại nhiều lần trong bài thơ là "ta về...". Việc lặp lại này không chỉ tạo nên sự nhịp nhàng, uyển chuyển mà còn nhấn mạnh vào chủ thể trữ tình - nhân vật "ta".
- Cụm từ "ta về" mang ý nghĩa trở về với cội nguồn, với quá khứ, với những kỷ niệm đẹp đẽ. Nó gợi lên nỗi nhớ da diết, sự tiếc nuối và khát khao được quay trở lại những gì đã mất.
- Điệp cấu trúc "ta về..." kết hợp với hình ảnh cụ thể như "cánh đồng mùa đông", "góc vườn chim bói quả", "những gốc rạ rạc khô", "cụm xương rồng nở hoa", "lũ sẻ tha những ngày xưa theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ",... tạo nên bức tranh làng quê bình dị, thân thương nhưng cũng đầy hoài niệm.
- Sự lặp lại của "ta về..." cùng với những hình ảnh ấy góp phần làm nổi bật tâm trạng bồi hồi, xúc động của nhân vật trữ tình khi trở về quê hương.
- Ngoài ra, việc lặp lại "ta về..." còn tạo nên sự liên kết chặt chẽ giữa các khổ thơ, giúp bài thơ trở nên mạch lạc và thống nhất hơn.
Tóm lại, phép điệp cấu trúc "ta về..." trong bài thơ "Về" đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên nhịp điệu, tăng cường sức biểu cảm và thể hiện rõ nét tâm trạng của nhân vật trữ tình.
câu 4. Mạch cảm xúc trong bài thơ "Về" của Đàm Huy Đông được thể hiện rõ nét qua sự chuyển biến tâm trạng của nhân vật trữ tình khi trở về thăm quê hương. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh cánh đồng mùa đông, gợi lên không khí thanh bình, yên ả nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác. Tiếp đó, tác giả nhắc đến những kỷ niệm tuổi thơ gắn liền với ruộng đồng, với những trò chơi dân gian như bắt bướm, hái rau, mò cua,... Những ký ức ấy khiến lòng người thêm bồi hồi, nhớ nhung. Đến khổ thơ thứ ba, nhà thơ quay trở lại với hiện tại, đối diện với những thay đổi của quê hương. Hình ảnh "cụm xương rồng nở hoa", "lũ sẻ tha những ngày xưa theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ - cơm vàng mây trắng" vừa mang vẻ đẹp hoang sơ, mộc mạc, vừa ẩn chứa nỗi tiếc nuối, xót xa trước sự tàn phai của thời gian. Khổ thơ cuối cùng khép lại bằng hình ảnh dòng sông quê hương, nơi lưu giữ bao kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Dòng sông hiền hòa, êm đềm như chính tâm hồn của người con xa xứ. Nhà thơ đã sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật trữ tình. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc.
câu 5. Bài thơ "Về" của Đàm Huy Đông mang đến cho tôi nhiều suy ngẫm và cảm xúc sâu sắc. Thông điệp chính mà tác giả muốn truyền tải đó là sự trân trọng và biết ơn đối với cội nguồn, quê hương và những giá trị truyền thống. Bài thơ nhắc nhở chúng ta rằng dù cuộc sống có thay đổi như thế nào, thì những kỷ niệm đẹp đẽ trong quá khứ vẫn luôn tồn tại và cần được gìn giữ.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu hình ảnh để tái hiện lại khung cảnh làng quê Việt Nam bình yên, mộc mạc. Những hình ảnh quen thuộc như cánh đồng lúa chín, gốc rạ khô, bông hoa xương rồng, tiếng chim bói quả,... gợi lên trong lòng người đọc một cảm giác ấm áp, thân thương. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương da diết, nỗi nhớ nhung về những ký ức tuổi thơ êm đềm.
Bên cạnh đó, bài thơ cũng phản ánh sự thay đổi của thời gian và cuộc sống. Hình ảnh "gốc rạ rạc khô vì gió", "cụm xương rồng nở hoa từ gai góc" là minh chứng cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên và cuộc sống. Tuy nhiên, dù trải qua bao nhiêu thăng trầm, những giá trị tốt đẹp vẫn luôn tồn tại và được lưu giữ.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "chiếc vó tôm" và "con tôm cái cá". Đây là biểu tượng cho sự gắn bó mật thiết giữa con người với thiên nhiên, với quê hương. Tác giả khẳng định rằng dù xã hội có phát triển đến đâu, thì những giá trị truyền thống vẫn luôn được gìn giữ và truyền lại cho thế hệ sau.
Thông điệp của bài thơ "Về" không chỉ dừng lại ở việc tôn vinh vẻ đẹp của quê hương, mà còn khuyến khích mỗi người hãy biết trân trọng và bảo vệ những giá trị tinh thần quý báu. Hãy luôn nhớ về cội nguồn, về những điều đã làm nên con người mình hôm nay.