- Cô liêu là một trong những bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ Hàn Mặc Tử. Bài thơ đã bộc lộ rõ nhất cái tôi trữ tình đầy cô đơn, đau đớn nhưng cũng rất đỗi lãng mạn của nhà thơ.
- Trước hết, ta thấy được ở Hàn Mặc Tử một trái tim đa sầu đa cảm. Ngay từ những dòng thơ đầu, nhà thơ đã bộc lộ sự xót xa, tiếc nuối trước sự chảy trôi của thời gian:
"Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song."
- Những con sóng "điệp điệp" cứ nối đuôi nhau vỗ vào bờ không ngừng nghỉ, không dứt. Cùng với đó là hình ảnh con thuyền lênh đênh, phiêu dạt trên dòng sông mênh mông. Hai hình ảnh giàu sức gợi ấy đã góp phần thể hiện tâm trạng buồn bã, cô đơn của nhà thơ.
- Tiếp đến, chúng ta còn thấy được ở Hàn Mặc Tử một tâm hồn lãng mạn. Dù đang phải đối mặt với căn bệnh phong nguy hiểm nhưng nhà thơ vẫn dành cho thiên nhiên một tình yêu tha thiết:
"Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều."
- Nhà thơ chăm chú lắng nghe âm thanh của cuộc sống để vơi bớt nỗi cô đơn. Tuy nhiên, âm thanh ấy lại càng làm nổi bật hơn sự vắng lặng của thiên nhiên.
- Cuối cùng, ta còn thấy được ở Hàn Mặc Tử một tâm hồn nhạy cảm. Nhà thơ đã có những cảm nhận vô cùng tinh tế về khung cảnh thiên nhiên:
"Nắng xuống trời lên sâu chót vót,
Sông dài trời rộng bến cô liêu."
- Không gian được mở rộng theo chiều cao và chiều sâu, tạo cảm giác bao la, hùng vĩ. Giữa không gian ấy, hình ảnh "bến cô liêu" thật nhỏ bé, đơn côi. Điều này đã góp phần tô đậm thêm nỗi cô đơn, trống trải trong tâm hồn nhà thơ.
- Như vậy, bài thơ "Cô liêu" đã giúp người đọc hiểu hơn về tâm trạng của Hàn Mặc Tử. Đó là một trái tim đa sầu đa cảm, một tâm hồn lãng mạn và nhạy cảm. [/INST] Trong nền văn học Việt Nam, Hàn Mặc Tử là một gương mặt thơ nổi bật với phong cách sáng tác độc đáo. Ông đã để lại nhiều tác phẩm có giá trị như: "Gái quê", "Thơ điên", "Chơi giữa mùa trăng"... mỗi tác phẩm đều mang những nét đặc sắc riêng biệt. Đặc biệt, em ấn tượng nhất với bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ". Tác phẩm đã thể hiện được tâm trạng của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ nét qua khổ thơ đầu tiên.
Trước hết, khổ thơ đầu tiên đã thể hiện được tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của nhân vật trữ tình. Mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng câu hỏi tu từ đầy ngọt ngào: "Sao anh không về chơi thôn Vĩ?". Câu hỏi này vừa là lời trách móc, vừa là lời mời gọi tha thiết của người con gái đang nhớ nhung, mong ngóng người yêu về thăm thôn Vĩ. Nhân vật trữ tình đã bày tỏ sự tiếc nuối, hụt hẫng khi không thể trở về thăm nơi mình từng gắn bó.
Không chỉ dừng lại ở đó, khổ thơ còn miêu tả bức tranh thiên nhiên xứ Huế đầy thơ mộng, trữ tình. Bức tranh ấy hiện lên với vẻ đẹp tươi mới, tràn đầy sức sống. Hình ảnh "nắng hàng cau nắng mới lên" đã gợi ra không gian tràn ngập ánh sáng. Nắng sớm mai chiếu rọi khắp mọi ngóc ngách của thôn Vĩ, khiến cho cảnh vật thêm lung linh, rực rỡ. Tiếp đến, tác giả đã sử dụng biện pháp so sánh "vườn ai mướt quá xanh như ngọc" để ca ngợi vẻ đẹp của vườn cây. Màu xanh của cây cối được ví như màu xanh ngọc bích, gợi lên vẻ đẹp tươi mát, trong trẻo. Cuối cùng, hình ảnh "lá trúc che ngang mặt chữ điền" đã tạo nên sự hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Lá trúc mảnh mai, thanh thoát, che khuất khuôn mặt chữ điền phúc hậu, hiền lành. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của con người xứ Huế.
Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình, khổ thơ cũng ẩn chứa những dấu hiệu của sự chia lìa, tan vỡ. Câu thơ "Gió theo lối gió mây đường mây" gợi lên sự chia li, xa cách. Gió và mây vốn là hai thứ luôn gắn bó, nhưng ở đây lại bị tách rời, gợi lên cảm giác buồn bã, cô đơn. Dòng sông Hương êm đềm, lững lờ trôi cũng góp phần tăng thêm vẻ đượm buồn cho bức tranh thiên nhiên.
Như vậy, khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ" đã thể hiện được tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của nhân vật trữ tình. Bên cạnh đó, khổ thơ còn miêu tả bức tranh thiên nhiên xứ Huế đầy thơ mộng, trữ tình, đồng thời cũng ẩn chứa những dấu hiệu của sự chia lìa, tan vỡ.
Qua khổ thơ đầu tiên của bài thơ "Đây thôn Vĩ Dạ", ta thấy được tài năng sáng tác của Hàn Mặc Tử. Bằng việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu sức gợi, cùng với những biện pháp tu từ đặc sắc, tác giả đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên xứ Huế đầy thơ mộng, trữ tình, đồng thời cũng thể hiện được tâm trạng bâng khuâng, xao xuyến của nhân vật trữ tình.