câu 1. Nhân vật chính của câu chuyện là Bà Cúc. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Bà Cúc, một người phụ nữ nông dân nghèo khó, sống ở vùng quê nghèo. Bà Cúc đã trải qua nhiều khó khăn, gian khổ trong cuộc đời, nhưng vẫn giữ vững niềm tin và hy vọng vào tương lai tốt đẹp hơn. Nhân vật chính này thể hiện sự kiên cường, lạc quan và tình yêu thương đối với gia đình, làng xóm. [/INST] Xác định nhân vật chính:
Nhân vật chính của câu chuyện là Bà Cúc. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Bà Cúc, một người phụ nữ nông dân nghèo khó, sống ở vùng quê nghèo. Bà Cúc đã trải qua nhiều khó khăn, gian khổ trong cuộc đời, nhưng vẫn giữ vững niềm tin và hy vọng vào tương lai tốt đẹp hơn.
Phân tích đặc điểm nhân vật:
* Tính cách: Bà Cúc là một người phụ nữ hiền lành, chất phác, giàu lòng yêu thương. Bà luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh, dù bản thân gặp nhiều khó khăn. Bà Cúc cũng rất kiên cường, lạc quan, không bao giờ đầu hàng trước số phận.
* Hành động: Trong câu chuyện, Bà Cúc đã thể hiện sự chăm chỉ, cần cù lao động, cố gắng vượt qua những khó khăn để lo cho gia đình. Bà cũng là người mẹ hết mực yêu thương con cái, luôn mong muốn con mình có cuộc sống tốt đẹp hơn.
* Ý nghĩa: Qua hình ảnh Bà Cúc, tác giả muốn ca ngợi phẩm chất cao quý của người phụ nữ Việt Nam, đặc biệt là người phụ nữ nông dân. Họ là những người phụ nữ giản dị, mộc mạc nhưng lại mang trong mình những giá trị đạo đức cao đẹp, góp phần xây dựng đất nước.
Kết luận:
Câu chuyện "Bà Già Nhà Quê" là một câu chuyện ngắn đầy xúc động, phản ánh cuộc sống của người phụ nữ nông dân nghèo khó, nhưng vẫn giữ vững niềm tin và hy vọng vào tương lai. Nhân vật chính - Bà Cúc - là một biểu tượng cho tinh thần kiên cường, lạc quan và tình yêu thương của người phụ nữ Việt Nam.
câu 2. Câu văn thể hiện rõ nhất sự thờ ơ, lạnh nhạt của con trai đối với mẹ mình khi bà lên thăm là: "Con dâu lại ngăn bà đặt con gà luộc vào ngăn đá, nói rằng "hôi lắm! khi xe dừng trước công văn hoá, do suy nghĩ mông lung, bà bước hụt bậc thang nên té nhào, gãy chân, phải băng bột"
* Câu văn miêu tả chi tiết những hành động thờ ơ, vô tâm của con dâu khi tiếp đón mẹ. Con dâu không chỉ tỏ thái độ lạnh lùng, thiếu quan tâm mà còn đưa ra lý do vô căn cứ để tránh tiếp xúc với mẹ.
* Hành động "ngăn bà đặt con gà luộc vào ngăn đá" thể hiện sự ích kỷ, hẹp hòi, không muốn tiếp nhận sự giúp đỡ của mẹ.
* Việc "bước hụt bậc thang" và "gãy chân" là minh chứng rõ ràng cho việc con dâu cố tình tạo ra tình huống khó khăn để tránh gặp gỡ mẹ.
* Sự thờ ơ, lạnh nhạt của con trai được phản ánh qua cách anh ta đứng im lặng, không can thiệp hay bày tỏ bất kỳ cảm xúc nào. Anh ta thậm chí còn không hỏi han, chăm sóc mẹ dù bà đã bị ngã và gãy chân.
Qua phân tích, có thể thấy rõ sự thờ ơ, lạnh nhạt của con trai đối với mẹ mình khi bà lên thăm là biểu hiện của mối quan hệ gia đình rạn nứt, thiếu tình cảm và sự gắn kết giữa các thành viên. Điều này đặt ra vấn đề về trách nhiệm và đạo đức của con cái đối với cha mẹ, đặc biệt là trong bối cảnh xã hội hiện đại đầy áp lực và bận rộn.
câu 3. Trong đoạn trích, ngôn ngữ nói được sử dụng chủ yếu qua hình thức đối thoại giữa các nhân vật. Đặc trưng của ngôn ngữ nói thể hiện rõ nét ở những khía cạnh sau:
* Tính cụ thể: Ngôn ngữ nói phản ánh trực tiếp bối cảnh giao tiếp, giúp người đọc dễ dàng hình dung khung cảnh cuộc trò chuyện. Ví dụ: "Chị lên thành phố thăm con cháu hả?", "Tôi lên thăm con trai", "Không biết hoàn cảnh của chị có giống tôi không!". Những câu hỏi, câu trả lời ngắn gọn, súc tích, tạo sự tương tác nhanh chóng giữa các nhân vật.
* Tính cá thể hóa cao: Mỗi nhân vật đều có cách diễn đạt riêng biệt, thể hiện tính cách, tâm trạng và mối quan hệ của họ. Bà Cúc: giọng điệu nhẹ nhàng, kiệm lời, thể hiện sự kín đáo, dè dặt; bà Mai: giọng điệu thân mật, cởi mở, bộc lộ nỗi lòng nhớ nhung con cháu.
* Tính sinh động: Ngôn ngữ nói sử dụng nhiều trợ từ, thán từ, ngữ điệu, biểu cảm khuôn mặt... tạo nên sự sống động, hấp dẫn cho câu chuyện. Ví dụ: "Thiệt, cái thân già này nó khổ gì đâu" - câu nói thể hiện sự mệt mỏi, chán chường của bà Mai.
* Tính đa dạng: Ngôn ngữ nói bao gồm cả ngôn ngữ khẩu ngữ và ngôn ngữ viết. Trong đoạn trích, ngôn ngữ khẩu ngữ chiếm ưu thế, thể hiện qua việc sử dụng nhiều câu ngắn gọn, đơn giản, phù hợp với mục đích giao tiếp nhanh chóng, hiệu quả.
Phản ánh:
Qua bài tập này, học sinh có thể hiểu rõ hơn về đặc trưng của ngôn ngữ nói, phân biệt được ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết. Đồng thời, học sinh cũng được rèn luyện kỹ năng phân tích, nhận diện các yếu tố cấu thành ngôn ngữ nói, từ đó nâng cao khả năng cảm thụ văn bản.
câu 4. Qua cuộc gặp gỡ và trò chuyện với bà Mai trên chuyến xe đò, bà Cúc đã nhận ra sự cô đơn và nỗi buồn của những người mẹ già sống ở quê hương. Bà Mai kể về việc con cháu không quan tâm đến bà, khiến bà cảm thấy bị bỏ rơi và đau đớn. Điều này gợi lên trong bà Cúc những suy tư sâu sắc về vai trò của gia đình và trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ. Bà Cúc hiểu rõ hơn về sự hy sinh và tình yêu vô bờ bến của những người mẹ già dành cho con cháu, dù họ có thể không được đền đáp xứng đáng. Cuộc gặp gỡ này cũng khơi dậy trong bà Cúc niềm tự hào về truyền thống gia đình và mong muốn giữ gìn những giá trị tốt đẹp ấy cho thế hệ tiếp theo.
câu 5. Trong câu chuyện, bà Cúc đã "vui mừng" khi bị gãy chân, dù đó là một tai nạn, vì đây là cơ hội để con cái cô ấy trở về thăm quê hương và gặp gỡ cha mẹ. Điều này thể hiện sự thiếu quan tâm và chăm sóc đối với cha mẹ trong xã hội hiện đại. Con cái thường tập trung vào cuộc sống cá nhân và công việc, quên mất trách nhiệm đối với gia đình và cha mẹ. Sự vô tâm này dẫn đến những hậu quả đáng tiếc, như trường hợp của bà Cúc, chỉ khi gặp tai nạn, con cái mới quay trở lại thăm nom và chăm sóc.
Câu chuyện phản ánh một vấn đề nghiêm trọng trong xã hội hiện nay - sự thiếu quan tâm và chăm sóc đối với cha mẹ. Nó nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng của tình cảm gia đình và trách nhiệm đối với cha mẹ. Chúng ta cần dành thời gian và nỗ lực để duy trì mối quan hệ tốt đẹp với gia đình, đặc biệt là cha mẹ, để tránh những hối tiếc muộn màng.