câu 1. Kiên trì là một đức tính vô cùng quan trọng trong cuộc sống mỗi con người. Nó giúp ta đạt được mục tiêu đã đặt ra nếu như có lòng kiên nhẫn. Kiên trì cũng giống như một chiếc chìa khóa diệu kì, mở mọi cánh cửa đóng kín trong cuộc đời chúng ta. Vậy tại sao phải kiên trì? Vì nó sẽ giúp ta vượt qua khó khăn dễ dàng hơn, không bỏ cuộc giữa chừng khi gặp thử thách. Nếu thiếu đi sự kiên trì thì ước mơ mãi chỉ là mơ ước mà thôi! Ví dụ điển hình nhất đó chính là Bác Hồ - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Để mang lại độc lập tự do cho dân tộc, Bác đã phải vất vả bôn ba khắp nơi suốt mấy mươi năm trời. Nhưng nhờ có lòng kiên trì không ngại khó khăn mà Bác đã thành công đem lại ánh sáng cho toàn dân tộc Việt Nam. Tóm lại, kiên trì là yếu tố quan trọng quyết định thành công của mỗi người. Hãy rèn luyện đức tính này hằng ngày để hoàn thiện bản thân hơn.
câu 2. Quê hương luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các thi sĩ. Mỗi người đều có một quê hương riêng, nhưng tất cả đều chung một tình yêu quê hương mãnh liệt. Trong số đó, hai đoạn thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm và "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh đều khắc họa hình tượng quê hương bằng ngôn ngữ thơ ca đầy cảm xúc. Tuy nhiên, mỗi tác giả lại có cách nhìn nhận và thể hiện khác nhau về quê hương.
Đoạn thơ đầu tiên trích từ bài thơ "Bên kia sông Đuống" của Hoàng Cầm miêu tả vẻ đẹp thanh bình, yên ả của quê hương Bắc Ninh. Hình ảnh con sông Đuống xanh biếc, lúa nếp thơm nồng, nước gương trong soi tóc những hàng tre tạo nên bức tranh quê hương tươi đẹp, tràn đầy sức sống. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ chuyển đổi cảm giác để gợi tả vẻ đẹp lung linh, huyền ảo của dòng sông. Đồng thời, việc nhân hóa "nước gương trong soi tóc những hàng tre" khiến cho dòng sông trở nên gần gũi, thân thuộc như một người bạn tri kỷ. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương da diết, sâu nặng.
Tuy nhiên, đoạn thơ thứ hai trích từ bài thơ "Nhớ con sông quê hương" của Tế Hanh lại mang một gam màu trầm buồn hơn. Tác giả miêu tả cảnh tượng tang thương, bi thảm của quê hương trong chiến tranh. Con sông quê hương không còn êm đềm, thơ mộng mà trở nên khô cạn, cháy rụi bởi bom đạn. Hình ảnh "ruộng ta khô", "nhà ta cháy" là minh chứng rõ ràng cho sự tàn phá khốc liệt của chiến tranh. Tác giả sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ "khô hỡi", "cháy tôi giữ mãi" để nhấn mạnh nỗi đau mất mát, tiếc nuối của người dân quê hương. Qua đó, tác giả thể hiện lòng căm thù giặc sâu sắc và khát khao giành lại độc lập tự do cho quê hương.
Hai đoạn thơ đều thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc của các tác giả. Tuy nhiên, mỗi đoạn thơ lại có cách thể hiện khác nhau. Đoạn thơ đầu tiên của Hoàng Cầm thể hiện tình yêu quê hương qua vẻ đẹp thanh bình, yên ả, trong khi đoạn thơ thứ hai của Tế Hanh thể hiện tình yêu quê hương qua nỗi đau mất mát, tiếc nuối trong chiến tranh. Điều này cho thấy, tình yêu quê hương là một tình cảm phức tạp, đa dạng, có thể được thể hiện qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau.
Ngoài ra, hai đoạn thơ cũng có những nét tương đồng. Cả hai đều sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ, nhân hóa để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho lời thơ. Cả hai đều thể hiện tình yêu quê hương da diết, sâu nặng của các tác giả.
Tóm lại, hai đoạn thơ "Bên kia sông Đuống" và "Nhớ con sông quê hương" đều là những tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc của các tác giả. Qua đó, chúng ta càng thêm trân trọng và yêu quý quê hương của mình.