ĐỀ SỐ 7 I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm): Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu: (1). 76 tuổi đầu, mỗi bữa thất thểu ăn một lưng cơm, bà lão lòa ở nhờ một đứa cháu họ, thật đã lắm phen cực nhục. Cháu bà, một...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tài khoản ẩn danh
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

21/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
i:
: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.

: Văn bản kể về cuộc sống khổ sở của bà lão lòa, một người phụ nữ già yếu, mù lòa, sống dựa vào gia đình người cháu họ. Bà lão lòa từng là người giàu có, nhưng do con trai bà đã tiêu xài hết tài sản, bỏ rơi bà để đi tìm kiếm vận may. Bà lão lòa phải sống nhờ vào gia đình người cháu họ, nhưng cuộc sống của bà rất vất vả, thiếu thốn. Người cháu họ ban đầu tỏ ra tốt bụng, chăm sóc bà lão lòa, nhưng dần dần, anh ta trở nên ích kỉ, hẹp hòi, coi thường bà lão lòa. Anh ta luôn so đo tính toán, sợ bà lão lòa sẽ ăn hết phần cơm của vợ con mình. Cuối cùng, bà lão lòa chết trong cô đơn, bất hạnh.

: Nhân vật chính trong văn bản là bà lão lòa. Bà lão lòa là một nhân vật đáng thương, đáng kính. Bà là một người phụ nữ hiền lành, phúc hậu, nhưng lại phải chịu đựng nhiều bất hạnh trong cuộc đời. Bà từng là người giàu có, nhưng do con trai bà đã tiêu xài hết tài sản, bỏ rơi bà để đi tìm kiếm vận may. Bà lão lòa phải sống nhờ vào gia đình người cháu họ, nhưng cuộc sống của bà rất vất vả, thiếu thốn. Người cháu họ ban đầu tỏ ra tốt bụng, chăm sóc bà lão lòa, nhưng dần dần, anh ta trở nên ích kỉ, hẹp hòi, coi thường bà lão lòa.

: Tác giả Vũ Trọng Phụng đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, chân thực để miêu tả cuộc sống khổ sở của bà lão lòa. Ngôn ngữ của tác giả đã góp phần khắc họa rõ nét hình ảnh một người phụ nữ già yếu, mù lòa, sống trong cảnh nghèo đói, bất hạnh. Bên cạnh đó, tác giả cũng sử dụng biện pháp tu từ so sánh để nhấn mạnh sự bất công, tàn nhẫn của xã hội đối với bà lão lòa. Ví dụ, tác giả viết: "Bà lão lòa, ăn hết một lưng, tay lẩy bẩy chìa bát ra toan xin ít nưã, chưa kịp noí, bác gái đã quát: - hết rôì...! còn đâu nữa mà chìa bát ra..." Câu nói của bác gái đã so sánh bà lão lòa với một chiếc bát rỗng, thể hiện thái độ khinh thường, coi thường của bác gái đối với bà lão lòa.

: Thông điệp của văn bản là hãy trân trọng tình cảm gia đình, đừng bao giờ bỏ mặc cha mẹ khi họ già yếu, bệnh tật. Cha mẹ là người đã sinh thành, dưỡng dục chúng ta, là người đã dành trọn vẹn tình yêu thương, sự hy sinh cho chúng ta. Khi cha mẹ già yếu, bệnh tật, chúng ta cần phải chăm sóc, yêu thương, báo hiếu cha mẹ. Đừng bao giờ bỏ mặc cha mẹ, để họ phải sống trong cảnh cô đơn, bất hạnh.


xx:
câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự. Văn bản tập trung vào việc kể lại hành trình và trải nghiệm của nhân vật "tôi" trong chuyến đi đến vùng đất mới, từ đó thể hiện những suy nghĩ, cảm xúc và bài học rút ra từ cuộc sống.

câu 2. Trong đoạn trích "Bà lão lòa", tác giả đã miêu tả rất tinh tế và chân thực phản ứng của bà lão lòa trước những lời lẽ cay nghiệt của người cháu dâu. Bà lão lòa không chỉ bị xúc phạm về mặt thể xác mà còn bị tổn thương sâu sắc về mặt tinh thần.

- Ban đầu, bà lão lòa cố gắng giữ bình tĩnh, nhẫn nhịn trước sự vô tâm của người cháu dâu. Bà lặng lẽ cúi đầu, đưa bát cơm lên miệng ăn, như muốn tránh đi ánh mắt khinh thường của con cháu. Hành động này cho thấy bà đang cố gắng kìm nén nỗi đau đớn, tủi nhục trong lòng.
- Tuy nhiên, khi người cháu dâu tiếp tục buông lời mắng mỏ, bà lão lòa không thể kiềm chế được nữa. Bà bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào, đầy uất ức. Bà không nói gì, nhưng nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt già nua, nhăn nheo, thể hiện rõ nỗi đau khổ, bất lực và sự tuyệt vọng của bà.
- Cuối cùng, bà lão lòa đứng dậy, bước ra khỏi nhà, bỏ lại sau lưng những lời lẽ độc ác của người cháu dâu. Hành động này cho thấy bà đã quyết định từ bỏ cuộc sống đầy tủi nhục, tìm đến một nơi yên bình để an dưỡng tuổi già.

Tóm lại, qua cách miêu tả chi tiết từng cử chỉ, hành động, ngôn ngữ của bà lão lòa, tác giả đã khắc họa thành công hình ảnh một người phụ nữ hiền lành, nhân hậu nhưng cũng đầy kiên cường, bất khuất. Bà lão lòa là biểu tượng cho số phận bi thảm của những người phụ nữ nông dân Việt Nam xưa, phải chịu đựng bao nhiêu bất công, oan trái trong xã hội phong kiến.

câu 3: Tác giả viết "Cái cảnh túng bần nó thường đẩy người ta vào chỗ bùn nhơ, nó thường buộc người ta vào vòng tội lỗi, đối với bác đánh giậm, ác hơn, nó làm cho bác quên bỏ cả lương tâm" nhằm mục đích nhấn mạnh tác hại của sự nghèo khổ đến nhân cách con người. Sự nghèo khó có thể khiến con người dễ dàng sa ngã, mất đi đạo đức và phẩm giá. Trong trường hợp này, bác đánh giậm đã bị hoàn cảnh khốn cùng đẩy vào tình trạng bất chấp mọi thứ để kiếm sống, thậm chí phải từ bỏ lương tâm của mình. Tác giả muốn lên án xã hội bất công, nơi mà những người nghèo khổ không có cơ hội thoát khỏi cảnh túng quẫn và giữ gìn bản thân. Đồng thời, ông cũng bày tỏ sự cảm thông sâu sắc đối với những số phận bi thảm như bác đánh giậm.

câu 4: Trong tác phẩm "Bà lão lòa", mục đích của việc nhà văn nhắc lại những hành động giúp đỡ người nghèo của bà lão trước khi bị tai nạn là để làm nổi bật sự thay đổi trong cách đối xử với bà sau khi bà trở nên tàn tật. Bằng cách so sánh giữa quá khứ và hiện tại, tác giả muốn nhấn mạnh sự vô tâm, ích kỷ của con cháu đối với bà lão, đồng thời thể hiện sự bất công xã hội mà bà phải chịu đựng. Việc này góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cho tác phẩm, khiến người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về số phận bi thảm của nhân vật chính.

câu 5. Bài học có ý nghĩa nhất mà tôi rút ra từ truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" là sự quan trọng của tình yêu thương và lòng nhân ái trong cuộc sống. Truyện kể về hai họa sĩ trẻ Giôn-xi và Xiu, những người đang phải đối mặt với khó khăn và bệnh tật. Tuy nhiên, nhờ vào tình yêu thương và lòng nhân ái của cụ Bơ-men, họ đã vượt qua được thử thách và tìm thấy hy vọng trong cuộc sống.

Tình yêu thương và lòng nhân ái không chỉ giúp con người vượt qua khó khăn mà còn mang lại niềm vui và hạnh phúc cho bản thân và cộng đồng xung quanh. Trong cuộc sống hiện đại, khi mọi thứ đều trở nên vội vã và cạnh tranh, việc giữ gìn và phát huy giá trị này càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Chúng ta cần biết chia sẻ, lắng nghe và giúp đỡ lẫn nhau để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.


ii:
câu 1: Trong thời đại hiện đại, sự vô cảm đã trở thành một vấn nạn xã hội nghiêm trọng, ảnh hưởng đến cả cá nhân và cộng đồng. Hậu quả của sự vô cảm không chỉ giới hạn trong phạm vi cá nhân mà còn lan rộng ra toàn bộ xã hội.

Sự vô cảm bắt nguồn từ sự thiếu hiểu biết, thiếu lòng trắc ẩn và khả năng đồng cảm với người khác. Khi con người không thể đặt mình vào vị trí của người khác, họ dễ dàng đánh mất khả năng cảm nhận và chia sẻ những cảm xúc tích cực hoặc tiêu cực. Điều này dẫn đến sự tách biệt và cô đơn trong mối quan hệ giữa con người.

Một hậu quả rõ rệt của sự vô cảm là sự giảm sút lòng tin tưởng và sự gắn kết trong xã hội. Khi con người không còn quan tâm đến nhau, họ dễ dàng lạc lõng và cảm thấy cô đơn. Các mối quan hệ xã hội trở nên lỏng lẻo và không bền vững. Việc thiếu sự hỗ trợ và chăm sóc lẫn nhau trong xã hội góp phần làm gia tăng căng thẳng và xung đột.

Ngoài ra, sự vô cảm cũng ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý của con người. Nghiên cứu đã chứng minh rằng sự cô đơn và cảm giác bị cô lập có thể gây ra stress, trầm cảm và thậm chí là rối loạn tâm lý. Hơn nữa, sự vô cảm cũng cản trở quá trình phát triển cá nhân và sáng tạo của con người. Khi con người không thể trải nghiệm và học hỏi từ những trải nghiệm mới mẻ, họ sẽ bị kìm hãm tiềm năng và không thể đạt được sự trưởng thành và thành công trong cuộc sống.

Để vượt qua sự vô cảm, chúng ta cần thay đổi tư duy và hành động của mình. Chúng ta cần học cách lắng nghe và chia sẻ với người khác, tạo ra môi trường ủng hộ và khuyến khích sự đồng cảm và lòng trắc ẩn. Đồng thời, chúng ta cần thúc đẩy sự tham gia và đóng góp vào cộng đồng, nhằm xây dựng một xã hội đầy đủ tình yêu thương và sự hỗ trợ lẫn nhau. Chỉ khi chúng ta cùng nhau nỗ lực, chúng ta mới có thể xóa bỏ sự vô cảm và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

câu 2: * Nội dung:
* Phân tích nhân vật bà lão lòa:
* Hình ảnh đáng thương, tội nghiệp của bà lão lòa.
* Sự thay đổi số phận của bà lão từ giàu có đến nghèo khổ do bệnh tật.
* Sự đối xử bất công của bà lão với cô bé bán diêm.
* Quá trình sám hối của bà lão.
* Ý nghĩa của nhân vật bà lão lòa:
* Thể hiện sự phức tạp của con người: vừa có thể tốt đẹp, vừa có thể xấu xa.
* Bài học về sự thay đổi tâm tính và hành động của con người trước hoàn cảnh.
* Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
* Ngôn ngữ sắc sảo, tinh tế.
* Nhân vật được đặt vào tình huống cụ thể để bộc lộ bản chất.
* Hình thức:
* Bố cục rõ ràng, mạch lạc.
* Sử dụng ngôn ngữ chính xác, phù hợp với chủ đề.
* Có dẫn chứng cụ thể từ tác phẩm để minh họa cho lập luận.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Sky

21/06/2025

Ho Do DoI. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)

Câu 1 (0,75 điểm): Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.

Câu 2 (0,75 điểm): Bà lão giật mình, đớ người ra, lặng lẽ đi vào trong nhà, ngồi bậu cửa và sau đó gục đầu xuống gối tỉ tê khóc, thổn thức, nước mắt chảy ròng.

Câu 3 (0,75 điểm): Câu văn nhằm phê phán sự tha hóa đạo đức của con người khi bị hoàn cảnh nghèo túng chi phối; đồng thời lên án sự bội bạc, vong ân của người cháu khi quên đi công ơn của bà lão.

Câu 4 (1,0 điểm): Mục đích:

  • Tạo sự đối lập bi kịch giữa quá khứ từng giàu lòng nhân ái và hiện tại bị đối xử tàn tệ.
  • Gợi lòng thương cảm sâu sắc với số phận bà lão; đồng thời lên án xã hội vô cảm, bạc bẽo, bất nhân.

Câu 5 (0,75 điểm): Bài học: Không nên sống vô cảm, vong ơn và tàn nhẫn với người khác, nhất là với những người từng giúp mình.

Vì sự vô cảm sẽ làm xói mòn đạo đức, hủy hoại nhân tính và dẫn đến một xã hội lạnh lẽo, mất tình người.

II. VIẾT (6,0 điểm)

Câu 1 (2 điểm) – Đoạn văn 200 chữ về hậu quả của sự vô cảm:

Sự vô cảm đang dần trở thành căn bệnh nguy hiểm của xã hội hiện đại. Khi con người sống thờ ơ, không quan tâm đến nỗi đau và bất hạnh của người khác, thì lòng nhân ái sẽ dần biến mất. Hậu quả dễ thấy nhất là tình người bị mai một, các mối quan hệ xã hội rạn nứt, dẫn đến sự cô lập, lạnh lẽo và mất niềm tin giữa con người với nhau. Vô cảm khiến người ta dễ dửng dưng trước khổ đau, thậm chí vô tâm với cả người thân, như cách người cháu dâu trong truyện quát mắng bà lão lòa chỉ vì một bát cơm. Một xã hội vô cảm là một xã hội thiếu văn minh, thiếu đạo lý và dễ đổ vỡ trong khủng hoảng. Vì vậy, mỗi người cần nuôi dưỡng lòng trắc ẩn, biết yêu thương, chia sẻ và biết ơn để góp phần xây dựng một cộng đồng nhân văn, ấm áp. Chỉ khi có lòng thương người, xã hội mới thật sự đáng sống.

Câu 2 (4 điểm) – Bài văn phân tích nhân vật bà lão lòa:

Nhân vật bà lão lòa trong truyện ngắn của Vũ Trọng Phụng là một hình tượng điển hình cho số phận bất hạnh, bị chối bỏ và tha hóa trong xã hội cũ. Qua bà, tác giả thể hiện nỗi đau của những con người từng giàu lòng nhân ái nhưng khi lâm vào cảnh khốn cùng lại bị bạc đãi, ruồng rẫy.

Trước hết, bà lão là một người nhân hậu, từng sống có nghĩa có tình. Khi còn giàu, bà từng cúng chùa, giúp đỡ kẻ nghèo khó, trong họ ngoài làng nhiều người được nhờ bà. Bà đại diện cho truyền thống “lá lành đùm lá rách”, sống biết nghĩ và biết thương người.

Tuy nhiên, khi về già, bà rơi vào bi kịch nghiệt ngã: bị con trai phản bội, phá sạch tài sản rồi bỏ đi biệt tích. Bà buồn thương đến mù lòa, sống dựa vào cháu họ trong cảnh khốn cùng. Bi kịch lớn hơn ở chỗ: chính người cháu – từng được bà giúp – nay lại vô ơn, đối xử tệ bạc. Những lời cay độc, bữa cơm đạm bạc chan đầy nước mắt, những lần bị bắt đi ăn xin... thể hiện sự tủi cực, bị xúc phạm đến tận cùng của một con người từng có lòng nhân.

Bà không oán trách, không phản kháng, chỉ lặng lẽ chịu đựng, âm thầm khóc tủi. Hình ảnh bà già mù lòa ngồi đầu đê chìa nón xin tiền rồi bị mắng nhiếc khi không xin được – khiến người đọc không khỏi xót xa, thương cảm, đồng thời phẫn nộ trước sự vô cảm, bội bạc của xã hội.

Bằng bút pháp hiện thực và giọng văn sắc lạnh, Vũ Trọng Phụng không chỉ khắc họa số phận bi thảm của bà lão lòa, mà còn lên án sâu sắc sự tha hóa đạo đức, sự tàn nhẫn của xã hội khi đồng tiền trở thành thước đo của lương tâm. Nhân vật bà lão là tiếng kêu âm thầm nhưng thấm thía cho số phận những con người yếu thế và là lời nhắc nhở mạnh mẽ về lòng biết ơn, lòng nhân trong mỗi con người.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved