Đoạn thơ: “Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn.” (Chế Lan Viên – Trích “Tiếng Việt”) Đề bài: Phân tích hai câu thơ trên, từ đó làm rõ tình cảm gắn bó sâu nặng giữa con người với...

thumb up 1
thumb down
Trả lời câu hỏi của 𝕼.𝖈𝖍𝖎𝖎𝖎*୨ৎ
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

23/06/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong đoạn thơ trên, nhà thơ Chế Lan Viên đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh đối chiếu để thể hiện tình cảm gắn bó sâu nặng giữa con người với quê hương, đất nước. Cụm từ “khi ta ở” và “khi ta đi” được đặt song song, tạo nên sự tương phản, nhấn mạnh sự thay đổi trong cách nhìn nhận của con người đối với mảnh đất mình từng gắn bó.

“Khi ta ở” là lúc con người đang sống hòa mình vào thiên nhiên, không gian sống, chưa có sự suy ngẫm hay chiêm nghiệm. Lúc bấy giờ, đất đai chỉ đơn thuần là nơi trú ngụ, là chỗ ở tạm thời. Còn “khi ta đi”, con người đã rời xa nơi chốn ấy, trải qua thời gian và biến động cuộc đời, mới nhận ra rằng đất đai không chỉ là nơi sinh sống mà còn là nguồn cội, là tâm hồn của mỗi người.

Câu thơ “khi ta ở chỉ là nơi đất ở” gợi lên hình ảnh một vùng đất hoang sơ, vô danh, chưa có dấu ấn gì đặc biệt. Còn câu thơ “khi ta đi đất đã hóa tâm hồn” lại gợi lên hình ảnh một vùng đất thân thuộc, gần gũi, trở thành một phần máu thịt của con người. Sự chuyển biến trong cách nhìn nhận của con người cho thấy tình cảm gắn bó sâu nặng giữa họ với quê hương, đất nước.

Quê hương, đất nước không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kí ức đẹp đẽ nhất của mỗi người mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nguồn cảm hứng bất tận cho sáng tạo nghệ thuật. Tình yêu quê hương, đất nước là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, luôn tồn tại trong trái tim mỗi người. Nó là sức mạnh tinh thần to lớn, giúp con người vượt qua mọi khó khăn, thử thách, vươn tới những tầm cao mới.

Thông qua hai câu thơ ngắn gọn, súc tích, Chế Lan Viên đã khẳng định vai trò quan trọng của ngôn ngữ trong việc thể hiện tình cảm, tư tưởng của tác giả. Ngôn ngữ là phương tiện để truyền tải những rung động, cảm xúc, suy nghĩ của con người đến với người đọc. Trong trường hợp này, tác giả đã sử dụng những hình ảnh cụ thể, giàu tính biểu cảm như “nơi đất ở”, “tâm hồn” để diễn tả tình cảm sâu sắc của mình. Đồng thời, việc sử dụng phép so sánh đối chiếu cũng góp phần tăng thêm sức thuyết phục cho lập luận của tác giả.

Tóm lại, hai câu thơ của Chế Lan Viên đã thể hiện một cách sâu sắc tình cảm gắn bó sâu nặng giữa con người với quê hương, đất nước. Đó là một tình cảm thiêng liêng, cao quý, luôn tồn tại trong trái tim mỗi người. Thông qua đó, tác giả cũng khẳng định vai trò quan trọng của ngôn ngữ trong việc thể hiện tình cảm, tư tưởng của tác giả.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

hihichine

Phân tích:

Trong thơ ca Việt Nam hiện đại, Chế Lan Viên được biết đến là một nhà thơ tài hoa, có phong cách triết lý sâu sắc, giàu suy tư về con người và dân tộc. Bài thơ Tiếng Việt là một thi phẩm thể hiện tình yêu tha thiết với tiếng mẹ đẻ, đồng thời ẩn chứa những tầng nghĩa sâu xa về quê hương, đất nước. Đặc biệt, hai câu thơ:

“Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn.”

là một trong những đoạn thơ đặc sắc nhất, thể hiện một chiêm nghiệm sâu sắc về mối quan hệ giữa con người và quê hương, khiến người đọc không khỏi bâng khuâng, xúc động.

Câu thơ đầu mở ra một thực tại quen thuộc nhưng giàu hàm ý triết lý: “Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở”. Khi con người sống trên chính mảnh đất quê hương, ta thường coi đó như một điều hiển nhiên. Đất, trong cảm nhận thường nhật, chỉ là nơi ta đi về, là không gian vật lý gắn với cuộc sống hằng ngày. Vì quá thân quen, quá gần gũi, nên đôi khi ta vô tình lướt qua mà không dừng lại để chiêm ngắm, để lắng nghe hơi thở, nhịp đập của mảnh đất đã sinh thành mình. Câu thơ như một lời nhắc khẽ khàng: những giá trị sâu xa nhất thường chỉ hiện lên rõ nét khi ta rời xa nó.

Và câu thơ thứ hai mang đến một sự chuyển biến đầy cảm xúc: “Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn.” Chính trong khoảnh khắc chia xa, khi con người rời khỏi mảnh đất quê nhà, đất bỗng không còn là không gian vật chất mà trở thành không gian tâm tưởng, là hồi ức, là gương mặt ký ức luôn hiện về trong nỗi nhớ khôn nguôi. Hình ảnh “đất hoá tâm hồn” là một ẩn dụ đầy thi vị – nơi ta từng sống nay hóa thành nơi sống trong ta. Khi ra đi, người ta mới thấm thía hơn hết cái quý giá của quê hương, mới thấy từng hạt bụi, từng tiếng ru, từng giọt nắng trên mái nhà xưa cũng trở thành những sợi dây vô hình níu giữ tâm hồn.

Cấu trúc đối lập “ở – đi”, “đất ở – tâm hồn” không chỉ là một nghệ thuật ngôn ngữ mà còn là cách Chế Lan Viên khắc họa quy luật muôn đời của cảm xúc con người: càng xa, càng nhớ; càng mất, càng trân quý. Quê hương, vì thế, không còn là khái niệm địa lý đơn thuần, mà là một phần hồn vía, là máu thịt, là nơi lưu giữ bản sắc và ký ức. Chính bởi vậy mà con người, dù đi đâu, ở đâu, vẫn mang theo quê hương trong từng hơi thở, từng bước chân, từng giấc mơ chập chờn mỗi đêm về.

Hai câu thơ, dù ngắn gọn nhưng có sức ngân vang lớn, bởi nó chạm đến những điều sâu xa nhất trong tâm hồn mỗi con người – đó là tình yêu quê hương như một bản năng thiêng liêng, một điều hiển nhiên nhưng không phải ai cũng nhận ra khi còn ở gần. Chỉ khi đi xa, khi sống giữa xứ người, giữa những nền văn hóa khác biệt, người ta mới cảm nhận được tiếng nói quê hương trong mình vang lên tha thiết và day dứt đến nhường nào.

Vẻ đẹp của hai câu thơ không nằm ở hình ảnh lộng lẫy hay âm điệu trau chuốt, mà chính là ở sự giản dị, sâu lắng và giàu sức gợi. Chế Lan Viên không cố gắng tạo nên một hình tượng lạ mắt, mà chỉ nhẹ nhàng bày tỏ một quy luật tình cảm phổ quát, một sự thật giản dị nhưng đầy ám ảnh về mối quan hệ giữa con người và quê hương xứ sở.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved