25/06/2025

25/06/2025
20/07/2025
Câu 1: (8,0 điểm)
Về bài học mà anh (chị) rút ra từ câu chuyện “Bóng nắng, bóng râm”
Câu chuyện “Bóng nắng, bóng râm” giản dị nhưng giàu tính biểu tượng, gửi gắm một bài học sâu sắc về giá trị của thời gian và sự quý giá của cuộc sống. Hình ảnh người mẹ luôn giục con đi nhanh, dù lúc nắng hay lúc râm, ban đầu gây cảm giác khó hiểu. Nhưng khi người con đứng trước mộ mẹ, mới thấm thía chân lý: đời người là hữu hạn, và ta phải biết trân trọng từng khoảnh khắc.
Từ hình ảnh “mẹ kéo tay con” khi nắng để tránh cái gắt gao, hay “mẹ mắng” lúc râm để tránh lúc nắng quay lại, có thể thấy mẹ không chỉ lo cho thể xác của con, mà còn dạy con cách ứng xử với thời gian: không được chần chừ, trì hoãn, vì thời gian không chờ đợi. Bài học ấy mang tính triết lý: cuộc đời như con đê dài hun hút, nắng râm là những đổi thay bất chợt, còn ta phải biết bước nhanh – nghĩa là sống khẩn trương, có mục tiêu, biết tận dụng từng giây phút.
Khi mẹ mất rồi, người con mới “hiểu”: sự sống là hữu hạn, những lời mắng yêu ngày xưa chính là những lời nhắc nhở yêu thương, là lời dạy về cách sống chủ động, biết nắm bắt cơ hội. Câu chuyện giúp người đọc thức tỉnh về thái độ sống tích cực, không lãng phí thời gian, biết yêu thương khi còn có thể.
→ Bài học rút ra: Hãy sống có trách nhiệm, tranh thủ thời gian để yêu thương, hành động, và vươn tới những điều tốt đẹp khi còn có thể. Đừng đợi đến khi mất đi mới hiểu giá trị của những điều tưởng như bình thường.
Câu 2: (12,0 điểm)
Bàn về vai trò của chi tiết nghệ thuật trong truyện ngắn
Từ điển Thuật ngữ Văn học nhấn mạnh rằng: “Yếu tố quan trọng bậc nhất của truyện ngắn là những chi tiết cô đúc, có dung lượng lớn và lối hành văn mang nhiều ẩn ý”. Điều này khẳng định rằng truyện ngắn – với dung lượng ngắn gọn – không thể dàn trải, mà phải cô đọng, tinh luyện. Vì vậy, mỗi chi tiết đều cần mang tính biểu tượng, hàm chứa nhiều lớp nghĩa, gợi ra cả một thế giới nghệ thuật phía sau.
Trong truyện “Chữ người tử tù” (Nguyễn Tuân), chi tiết “buồng tối ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc” khi Huấn Cao cho chữ là một hình ảnh độc đáo. Không chỉ tả không gian, nó còn biểu trưng cho ánh sáng của thiên lương, của cái đẹp vượt lên hoàn cảnh tăm tối. Cảnh cho chữ không chỉ là sự kiện, mà là một biểu tượng cho sự chiến thắng của cái đẹp và nhân cách cao cả.
Hay trong “Hai đứa trẻ” (Thạch Lam), chi tiết “chấm lửa nhỏ của chiếc đèn con” nơi gánh phở đêm không chỉ khơi gợi không khí tàn tạ nơi phố huyện nghèo, mà còn là biểu tượng cho niềm hi vọng mong manh và ánh sáng tinh thần của người lao động nghèo. Cả câu chuyện dường như hướng về “ánh sáng”, cho thấy khát vọng sống, khát vọng đổi đời trong bóng tối cuộc đời.
Tương tự, trong “Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài” (Nguyễn Huy Tưởng), chi tiết đôi mắt Kính Phi “ứa lệ” khi dứt khoát ra lệnh giết Vũ Như Tô đã khái quát bi kịch: mâu thuẫn giữa lý tưởng nghệ thuật và nhu cầu dân sinh, giữa cái đẹp và hiện thực khắc nghiệt.
→ Như vậy, chi tiết trong truyện ngắn không đơn thuần là yếu tố tả thực, mà còn mang sức nặng tư tưởng, thẩm mỹ. Một chi tiết giàu ẩn dụ có thể gợi mở chiều sâu nhân vật, bối cảnh xã hội, hoặc hàm chứa thông điệp lớn lao của tác phẩm. Đó chính là “dung lượng lớn” như định nghĩa đã nói.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời