29/06/2025

29/06/2025
29/06/2025
Truyện ngắn là một trong những thể loại văn học giàu sức sống và có nhiều đóng góp quan trọng trong nền văn học Việt Nam hiện đại. Từ đầu thế kỷ XX đến nay, thể loại này đã có sự phát triển mạnh mẽ, phản ánh sinh động quá trình chuyển biến của xã hội và đời sống tinh thần của con người Việt Nam qua các thời kỳ.
Giai đoạn đầu thế kỷ XX đến Cách mạng tháng Tám 1945 là thời kỳ truyện ngắn Việt Nam hiện đại hình thành và khẳng định vị trí. Dưới ảnh hưởng của văn học phương Tây, đặc biệt là truyện ngắn Pháp, nhiều nhà văn tiên phong như Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố, Nam Cao, Thạch Lam đã đưa truyện ngắn thoát khỏi khuôn mẫu cũ, chú trọng hơn đến nghệ thuật xây dựng nhân vật và phản ánh hiện thực xã hội. Truyện ngắn thời kỳ này tập trung phê phán bất công, lên án xã hội thực dân phong kiến, đồng thời thể hiện nỗi đau, số phận con người. Tiêu biểu là Chí Phèo (Nam Cao), Hai đứa trẻ (Thạch Lam), Sống mòn, Lão Hạc.
Giai đoạn 1945–1975, truyện ngắn chủ yếu phục vụ kháng chiến, cách mạng, mang đậm tính sử thi và cảm hứng lãng mạn. Các nhà văn như Nguyễn Minh Châu, Nguyễn Thi, Nguyễn Huy Tưởng... thể hiện hình ảnh người anh hùng, lý tưởng cách mạng, lòng yêu nước và tinh thần hy sinh. Truyện ngắn trở thành công cụ tuyên truyền lý tưởng sống cao đẹp, điển hình là Những đứa con trong gia đình (Nguyễn Thi), Chiếc lược ngà (Nguyễn Quang Sáng).
Từ sau 1975 đến nay, đặc biệt là sau Đổi mới 1986, truyện ngắn bước vào giai đoạn đa dạng hóa về đề tài và đổi mới nghệ thuật thể hiện. Các nhà văn không chỉ chú trọng hiện thực chiến tranh, mà còn phản ánh chiều sâu tâm lý con người, những mối quan hệ xã hội phức tạp trong thời bình. Lối viết mang tính cá nhân, hướng nội được đề cao. Những cây bút tiêu biểu là Nguyễn Minh Châu (giai đoạn sau đổi mới), Nguyễn Huy Thiệp, Lê Minh Khuê, Tạ Duy Anh, Ma Văn Kháng… với các truyện ngắn như Tướng về hưu, Truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp, Gió lạnh đầu mùa (Thạch Lam – tái phát hiện sau 1975).
Về đặc điểm nổi bật, truyện ngắn Việt Nam phát triển linh hoạt về kết cấu, phong phú về nội dung, phản ánh chân thực những chuyển biến xã hội qua từng thời kỳ. Nếu như trước 1945 chú trọng tính hiện thực và phê phán, thì giai đoạn kháng chiến mang đậm tính lý tưởng hóa, còn thời kỳ đổi mới và hiện đại lại hướng nhiều về đời sống cá nhân, phức tạp hóa số phận con người. Nghệ thuật kể chuyện, ngôn ngữ, cấu trúc truyện cũng không ngừng được cách tân.
Tóm lại, truyện ngắn Việt Nam từ đầu thế kỷ XX đến nay là hành trình sáng tạo không ngừng nghỉ, phản ánh chiều sâu đời sống xã hội và tâm hồn dân tộc. Những tác giả và tác phẩm tiêu biểu qua các giai đoạn không chỉ góp phần làm giàu cho kho tàng văn học nước nhà mà còn thể hiện sự thích ứng mạnh mẽ của văn học trước thời cuộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời