10/07/2025
10/07/2025
Bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy, thông qua hình ảnh vầng trăng, đã gợi lên bài học sâu sắc về lòng biết ơn và sự trân trọng quá khứ. Bài thơ như một lời nhắc nhở mỗi người về đạo lý "uống nước nhớ nguồn", về sự thủy chung, ân nghĩa, và sự cần thiết phải biết trân trọng những gì đã qua, đã gắn bó với mình.
Ánh trăng gắn bó với tuổi thơ, với những năm tháng chiến tranh gian khổ, là người bạn tri kỷ của người lính. Hình ảnh trăng "với đồng, với sông, với bể", trăng "thành tri kỉ" gợi lên những kỷ niệm đẹp, những năm tháng không thể nào quên.
Khi hòa bình lập lại, cuộc sống đầy đủ, tiện nghi hơn, con người dần quên đi những gì đã qua, quên đi ánh trăng tình nghĩa. Ánh trăng lúc này trở nên xa lạ, "đi qua ngõ như người dưng qua đường".
Sự xuất hiện bất ngờ của ánh trăng trong đêm tối đã đánh thức những ký ức, khiến người lính "giật mình" và nhận ra sự thay đổi của bản thân. Ánh trăng im phăng phắc như một lời nhắc nhở, một sự trách móc nhẹ nhàng mà sâu sắc.
Bài thơ nhắc nhở chúng ta về sự hy sinh, gian khổ của thế hệ đi trước, về những giá trị tinh thần tốt đẹp mà chúng ta cần trân trọng.
Hình ảnh vầng trăng trong bài thơ như một biểu tượng cho tình nghĩa, cho sự thủy chung, nhắc nhở chúng ta về đạo lý "uống nước nhớ nguồn"
Bài học từ bài thơ không chỉ dành cho những người đã từng trải qua chiến tranh mà còn cho tất cả mọi người, nhắc nhở chúng ta sống có trách nhiệm với quá khứ, với những người đã làm nên cuộc sống hôm nay.
Bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy mang giá trị nhân văn sâu sắc, để lại bài học quý giá về lòng biết ơn và sự trân trọng quá khứ. Hình ảnh vầng trăng trở thành biểu tượng cho tình nghĩa, nhắc nhở chúng ta sống thủy chung, ân nghĩa và biết ơn những gì mình đang có
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời