b) Xác định các thành phần chính trong câu in đậm: "Một mùa xuân nho nhỏ" - Chủ ngữ; "lặng lẽ dâng cho đời" - Vị ngữ. Dấu phẩy trong câu có tác dụng ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ.
Bài tập 4:
a) Biện pháp tu từ: Điệp ngữ (điệp từ).
- Từ lặp lại: Dù là...
- Tác dụng: Nhấn mạnh sự cống hiến thầm lặng, không ngừng nghỉ của tác giả đối với đất nước, bất kể thời gian hay độ tuổi. Đồng thời thể hiện khát vọng sống trọn vẹn, đóng góp hết mình cho Tổ quốc.
b) Biện pháp tu từ: So sánh.
- Vế A: Kiều càng sắc sảo mặn mà.
- Vế B: Làn thu thủy nét xuân sơn.
- Tác dụng: Làm nổi bật vẻ đẹp tuyệt trần của Thúy Kiều qua việc so sánh với hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, gợi cảm. Vẻ đẹp ấy vừa sắc sảo, tinh tế, vừa dịu dàng, thanh tao, khiến lòng người xao xuyến.
c) Biện pháp tu từ: Liệt kê.
- Các cụm từ liệt kê: Nắng, mưa, khí trời, anh với em, nam với bắc, đông với tây, một dải rừng liền.
- Tác dụng: Nhấn mạnh sự đa dạng, phong phú của cảnh vật thiên nhiên, tạo nên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, rộng lớn. Đồng thời, làm nổi bật sự tương phản giữa hai vùng đất, hai miền Nam Bắc, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả.
d) Biện pháp tu từ: Ẩn dụ.
- Hình ảnh ẩn dụ: Sợi dây đàn.
- Tác dụng: Thể hiện sức mạnh nội tại, khả năng cảm nhận sâu sắc về cái đẹp, cái tốt của con người. Sợi dây đàn tượng trưng cho tâm hồn nhạy cảm, dễ rung động trước cái đẹp, cái thiện của con người.
e) Biện pháp tu từ: Nhân hóa.
- Từ ngữ nhân hóa: Gậy tre, chông tre chống lại sắt thép của quân thù. Tre xung phong vào xe tăng, đại bác. Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Tre hi sinh để bảo vệ con người.
- Tác dụng: Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc hình dung rõ nét sự dũng mãnh, kiên cường, bất khuất của cây tre Việt Nam. Cây tre như một người lính dũng cảm, sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc.
f) Biện pháp tu từ: Hoán dụ.
- Hình ảnh hoán dụ: Quê hương.
- Tác dụng: Gợi lên ý nghĩa sâu xa về tình yêu quê hương, đất nước. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, là nguồn cội của mỗi con người. Câu thơ thể hiện tình cảm gắn bó, yêu thương tha thiết của tác giả dành cho quê hương.